Thơ dự thi của Lê Cẩm Thuý (Kiên Giang)

27/10/22 – 02:10

Tác giả Lê Cẩm Thúy

 

BỐN BỀ QUẠNH HIU

Tàn canh, gác trọ đêm về
Bước chân lạc nhịp bốn bề quạnh hiu
Nửa đời đánh mất, buồn nhiều
Nửa kia đâu vắng, xế chiều lãng du.

(Kiên Lương 15/ 8/2020)

 

VẦNG TRĂNG BÓNG KHUYẾT

Vầng trăng khuyết bóng lưng trời
Đêm trường đông lạnh chơi vơi ánh huyền
Trăm năm lỡ hẹn chữ duyên
Ngàn năm sỏi đá, lời nguyền thiên thu.

(Kiên Lương 21/ 01/2021)

 

XA CÁCH

Bao giờ mới được gặp nhau
Trở chiều bóng xế, ai lau giọt sầu
Chim nghiêng cánh nhỏ về đâu
Nhịp cầu ô thước, mưa ngâu trắng trời.

(Kiên Lương 22/7/2021)

 

TÍM MÀU THẠCH THẢO

Ví dầu thạch thảo gió lay
Màu hoa tim tím chờ ai, ai chờ
Người đi một thuở bơ vơ
Khẽ khàng cánh mỏng, sương mờ xa xa.

(Kiên Lương 20/6/ 2021)

 

CHIA TAY MÙA HẠ

Tình nồng người hỡi còn đâu
Chia tay mùa hạ mưa ngâu trắng trời
Ngược miền ký ức đầy vơi
Chậm câu thương đợi, đôi nơi lỡ làng.

(Kiên Lương 24/6/2021)

 

MONG MANH

Ngoài ấy, cơn mưa dầm
Chốn này, trời trong xanh
Một mình người có lạnh
Giọt buồn thoáng mong manh.

(Kiên Lương 21/10/2021)

 

TRONG TỪNG NỖI NHỚ

Bao yêu thương từng nỗi nhớ ngọt ngào
Sân ga nhỏ vẫn hoài trong ký ức
Bó hồng đỏ cùng lời yêu rất thực
Về cùng anh, trời đông rét dịu dàng.

(Kiên Lương 24/11/2021)

 

DUYÊN PHẬN

Hai từ “duyên phận” chẻ đôi
Đành cho nỗi nhớ thả trôi tháng ngày
Xuân đi, hạ đến, thu phai
Mùa đông đẫm ướt cho dài rét thương.

(Kiên Lương 4/12/2021)

 

RÉT ĐÔNG

Canh khuya, phóng bút thơ bốn dòng
Ngoài trời, rét nhẹ đã vào đông
Gối chiếc, chăn đơn, người có lạnh
Trời đêm, gió vắt giữa từng không.

(Kiên Lương 26/10/2021)

 

VÔ TÌNH

Lá xanh rồi lá cũng phai
Lá vàng rơi rụng cũng bay mất rồi
Ừ thì đã thế thì thôi
Mặc cho con tạo cứ trôi vô tình.

(Kiên Lương 5/4/ 2022)

 

Ảnh minh hoạ internet

 

GIẤC MỘNG ĐÊM ĐÔNG

Chợt tỉnh cơn mơ say giấc nồng,
Thoảng lời nhắn gửi trong hư không
“Canh khuya trời rét, choàng thêm áo
Còn người thao thức giữa đêm đông.

(Kiên Lương 12/10/ 2021)

 

TRẢ LẠI ANH

Em trả lại anh những hững hờ
Trả miền ký ức gói trong thơ
Trả lại bao đêm nhiều nhung nhớ
Trả sắc thời gian luôn đợi chờ.

 

 

MUỘN MÀNG

Cô bé ngày xưa đã lấy chồng
Nỗi buồn rơi rụng giữa chiều đông
Anh hờn ngày ấy sao không ngỏ
Bến cũ, đò con trôi ngược dòng.

(Kiên Lương 12/4/2021)

 

ĐỢI

Đợi nhau, đợi đến bao giờ!
Dòng sông nước chảy lững lờ trôi xa
Ngày dài lặng lẽ kiếp hoa
Tròn con bóng nước, thoáng qua cuộc đời.

(Kiên Lương 26/5/2022)

 

SẦU MUỘN

Trăm năm lời hẹn trái ngang
Qua cầu rơi áo, sầu đan lấp đầy
Tím buồn mộng quấn đầy cây
Bao mùa xao xác, trăng gầy đêm sâu.

Tôi cam kết những bài thơ này do tôi sáng tác, không vi phạm bất kỳ ai.

Lê Cẩm Thuý

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: