10/11/22 – 04:11
Em hát “mùa đông…”
Em hát “Trời lập Đông chưa em…?”
Anh chẳng biết lập Đông chưa em ạ!
Thì cứ mặc tình dù mùa đang buốt giá
Mà trong anh nắng vẫn rợp mênh mông
Anh có em là không có mùa Đông
Mỗi câu hát rực ngời lên ấm áp
Mỗi dòng nhạc nở vàng hoa, tràn ngập
Nắng từ môi em hương mật nồng nàn
Từ vòng tay em tỏa ấm mọi không gian
Em hát “Ngày nào anh yêu em, anh đã quên trong cay đắng…”
Cho mùa Đông của anh tan biến vào nụ hôn đầu thật nóng
Anh không yêu em một ngày để xa nhau mang mùi tóc theo anh
Không hôn em một lần để mủa Đông kéo dài trăm năm…!
Anh không nghĩ những cuộc tình trần thế
Là tất cả muôn đời không nghĩa lý
Vì đôi mỉnh là những nguởi cần tìm nhau!
Em vẫn đầy lý trí và anh cũng không là kẻ say đâu!
Em hát “Trời lập Đông chưa em…?”
Hát cho mùa Đông của anh trong quá khứ
Đông là thế anh cũng yêu đấy chứ
Vì nhờ mùa ta mới nép vào nhau
Và anh hiểu em ơi có một sự nhiệm mầu
Là vẻ đẹp của yêu đượng trong băng giá..
Hãy hát đi em
Có phải tình băng giá
Là muôn đời “Tình đẹp trên thế gian…!
Tháng 8/2019
Mùa Noel ấy!
Tôi không đạo, yêu con chiên của Chúa
Đã xa mờ kỷ niệm một đêm Đông
Em đi lễ áo thiên thần trắng xóa
Đâu biết sau lưng có những bước ngập ngừng…!
Rất lặng lẽ em bước đi cứ thế
Phố đông người rộn rã tiếng chuông ngân
Sao ánh mắt em hiền như đức mẹ
Hang Bê Lem tuyết trắng lạnh âm thầm
Tiếng kinh cầu nửa đêm sao nhiều quá
Cứ lắng trầm ngây ngất giáo đường ơi!
Giờ tan lễ ước gì trời lạnh giá
Để em về, đôi bóng sát nhau thôi!
Noel đến rồi qua, vậy đó
Mà tiếng yêu vẫn dấu kín trong lòng
Vài trang thư cũng ngại lời bày tỏ
Biết người ta có hiểu được mình không?
Rồi bổng có một Noel, buồn lắm
Đường phố xưa em đi lễ bên chồng!
Gặp trước mắt mà ngỡ xa thăm thẵm
Xa thật rồi… đêm tối bổng mênh mông…!
Noel 2018
Chút lạnh giao mùa
Lạnh về chút lạnh giao mùa
Hình như một chút mùa xưa gọi mình
Cho em nắng sớm tay anh
Mùa Đông không thể đậu vành môi em!
Lạnh về cái lạnh rất quen
Để thương sao lạnh Noel ngọt ngào
Nửa đêm phố nhỏ có nhau
Nhớ ơi! Chút lạnh tình đầu miên man
Không là buốt giá ngỡ ngàng
Nên cần lắm chứ cuối năm lạnh về…
Mang theo kỷ niệm xuân thì
Cũng từ đêm lạnh, đôi mi chớp hoài…
Giờ màu tóc trắng mây bay
Cảm ơn lạnh nhắc phút giây ban đầu!
Nhắc khung trời nhớ nhiều sao
Cho anh ngây ngất sao nào, mắt em!
12/2021
Chớm đông
Chợt nghe lành lạnh, sương rơi!
Thu vàng lá úa… đất trời chớm Đông
Hỏi từng làn nắng bên sông
Cho thơ một chút ấm nồng ban mai
Vườn hoa cúc đã tàn phai
Gió heo cũng lặng lẽ bay đâu rồi!
Chợt trông bàng bạc mây trời
Chớm Đông vội thế bồi hồi tâm tư
Tóc thêm sơi bạc không ngờ
Cho từng tờ lịch thẩn thờ lặng rơi…!
Mà em vẫn thắm vành môi
Bên nhau cứ vẫn như thời mới quen
Tháng năm trôi cứ triền miên
Mặc tình lòng chẳng bạc đen thói đời
Vẫn chung lối vẫn song đôi..
Dù trong đêm tối vẫn ngời ánh trăng…!
Vẫn lắng trong tôi white christmas
“I’’m dreaming of a White Christmas…” (*)
Câu thánh ca bồng bềnh trong tuyết trắng đêm đông
Lâu rồi biết em có còn hát không?
Lâu rồi mà vẫn lắng trong tôi từng âm thanh giá buốt
Mình quen nhau
Đêm ấy… tiếng chuông
Em quỳ góc giáo đường
Hồn nhiên quá ơi tà áo trắng!
Em cuối đầu… đâu biết sau lưng
Có một cặp mắt nhìn đăm đắm
Tiếng kinh cầu giờ Chúa giáng trần
Tôi không đạo vẫn bâng khuâng, lạ lắm…
Từ đấy
Mỗi mùa Noel
Em thầm thì bên tôi
“… White Christmas”
Những chùm tuyết ngàn xưa trong điệu nhạc
Cứ ngời lên trong nhau
Từng hơi thở nồng nàn…
Thế mà…
Đêm nay
Một mình tôi lặng bước
Bao tà áo trắng bay
Đâu rồi nhỉ tà áo ai tha thướt
Bên tôi mùa Noel trước đâu rồi ?!
Chỉ còn đâu đây “ I’m dreaming…” thảng thốt
Vâng! Tôi ước mơ
Để âm thầm mơ ước
Em nào biết trên dòng đời xuôi ngược
Mỗi câu hát kia, một mùa tuyết trắng rơi
Một vết cắt trong tôi
Có lành lặn được chăng trong cả kiếp người…?!
Noel 2009
Mưa noel!
Bất ngờ mưa, mưa tầm tã
Chút lạnh, phố phường Tây Ninh
Mưa trái mùa giăng trắng xóa
Đêm này Thiên Chúa Giáng Sinh!
Lâu rồi mới se se lạnh
Hay lạnh về từ cuối trời
Nơi ấy máng lừa hiu quạnh
Có mùa sao sáng giữa đời
Em co ro chung tấm áo
Sưởi ấm trong vòng tay anh
Hai đứa mình dù không đạo
Dầm mưa vẫn thích thực tình
Chuông giáo đường ngân thánh thót
Lạnh thêm hang đá đẫm mưa
Rồi tạnh ráo đêm khuya khoát
Điệu thánh ca buồn đong đưa
Em giữa muôn người xuôi ngược
Bổng dưng ngời nét thiên thần
Áo dài trắng mây tha thướt
Như là bay giữa không trung
Và hai đứa cùng xuống phố
Hồn nhiên như thuở ban đầu
Như rộng dài thêm đại lộ
Cho nhiều đôi lứa bên nhau…!
Cảm ơn cơn mưa thế đó
Cho mình chút lạnh Noel
Giữa cái khác thường đáng nhớ
Nghe mình càng ấm đôi tim!
Noel 2020
Phan Kỷ Sửu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang