22/11/22 – 04:11
Hồn thiêng sông núi
Đất nước Việt bốn ngàn năm đánh giặc
Máu hồng đào nhuộm đỏ đất muôn nơi
Giữ vầng trăng không bị xé làm đôi
Thế hệ cha anh điệp trùng ra trận
Bao đế quốc phải cúi đầu ôm hận
Đến Việt Nam đều thất trận đắng cay
Tổ quốc linh thiêng nước Việt Nam này
Mãi khắc tên anh hồn thiêng sông núi
Vì tổ quốc anh lên đường đánh đuổi
Ghi danh vàng có phân biệt tuổi đâu
Đồng đội anh đang nằm dưới đất sâu
Tên các anh hằn sâu trên mắt mẹ
Tượng đài anh ghi danh bao thế hệ
Hồn thiêng anh sông núi Việt khắc ghi
Tổ quốc linh thiêng anh nhắn điều gì
Đất nước Việt khắc tên anh mãi mãi
Nắng tháng tư nhuốm màu vàng dàn trải
Dấu son hồng nhuốm đỏ tạc tên anh
Chiến công anh tổ quốc mãi vinh danh
Tên các anh đã hóa thành bất tử
Thế hệ các anh đã làm nên lịch sử
Thế hệ chúng tôi quyết giữ vẹn tròn
Để nước mình mãi mãi được hồng son
Cho tổ quốc thật vuông tròn bất diệt.
Đà Lạt tháng 04/2022
Lạc lối Cao Nguyên
Anh có về Lạc Dương với em không
Một chút thôi cũng ấm lòng em đó
Đất Cao Nguyên giữa đại ngàn nắng gió
Nhưng có tình em trong đó anh ơi
Anh hãy về cùng em ta dạo chơi
Phố trong rừng dưới sắc trời xanh thẳm
Ta bên nhau lặng chìm trong mê đắm
Cảnh với tình đều say đắm cuồng quay
Anh nhớ về Lạc Dương những ngày nay
Mùa lễ hội đang ngất ngây phố thị
Anh sẽ thấy quê hương em huyền bí
Cảnh với người thi vị đến là yêu
Lạc Dương em quyến rũ bởi muôn điều
Sương khói chiều níu chân người lữ thứ
Men rượu cần hương cay tình níu giữ
Anh quay cuồng bởi thiếu nữ Cao Nguyên
Em mời anh thưởng thức bữa tiệc đêm
Gà đồi nướng với cơm lam nóng hổi
Cùng giao lưu điểm cồng chiêng lễ hội
Đêm Cao Nguyên diệu vợi đến đê mê
Anh đến rồi chắc anh chẳng muốn về
Thiếu nữ nhảy anh si mê lắm đó
Lắc bờ vai ngực phập phồng lấp ló
Anh say tình say nắng gió Cao Nguyên
Trăng đại ngàn nữa mảnh khuyết về đêm
Ta đưa mắt trộm nhìn nhau đắm đuối
Trăng vô tư cũng thấy mình nông nổi
Đêm khuya tàn lạc lối bởi Cao Nguyên.
Đà Lạt tháng 11/2022
Nhớ con sông quê hương
Có bao giờ, em ngủ chưa sông ơi!
Hay mãi thức, nghĩ suy người thủa trước
Ôi con sông, lằn sâu bao vết xước
Vẫn trọn đời, dòng nước lửng lờ trôi
Sông quê ơi! Anh yêu lắm đi thôi
Anh nhớ em, dạ bồi hồi đến thế
Em đừng nghĩ, mình rộng dài đến bể
Rồi hẹn hò, với Gió-Nắng-Biển khơi
Anh ước anh chỉ là màn sương rơi
Để ngày đêm, à ơi cho em ngủ
Để ve vuốt, thân hình em quyến rủ
Mân mê em, cho giấc ngủ ngon lành
Anh muốn em, nguồn nước mãi trong xanh
Để rọi soi, bóng hình anh trong đó
Để ngày đêm, ta thì thầm to nhỏ
Ngõ lời thương, yêu và nhớ đê mê
Anh yêu em, yêu dòng chảy sông quê
Nước sông dâng, ngập tràn trong hạnh phúc
Anh yêu em, bằng tình yêu đích thực
Trọn cuộc đời, em thức mãi trong anh.
Đà Lạt 31/03/2022
Đà Lạt Xanh
Có phải em luôn trong kí ức anh
Nên Đà Lạt trời đẹp xanh đến thế
Thông đại ngàn mãi hát ru lặng lẽ
Cuốn ta vào trong nỗi nhớ miên man
Đà Lạt ơi! Dù nắng, gió, mưa ngàn
Hồ Xuân Hương vẫn mơ màng không ngủ
Phố ngàn hoa khoe sắc màu quyến rũ
Sương khói chiều cứ níu giữ tình say
Đà Lạt ơi! Ngày ấy với ngày nay
Phố trong rừng luôn xanh màu đến lạ
Ngày lẫn đêm dòng người trong hối hả
Có em rồi ta nghiêng ngả ngất ngây
Đà Lạt ơi! Ngày ấy với ngày nay
Đất chuyển mình đổi thay nhiều lắm đó
Anh yêu em yêu đại ngàn nắng gió
Ta nghiêng mình say ngắm Đà Lạt xanh.
Đà Lạt 20/04/2022
Trương Văn Định
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang