16/12/22 – 02:12
Đời Doanh nhân
Con thuyền vượt biển chốn trùng khơi
Bão táp gió giông dập tơi bời
Nương mình theo từng con sóng lớn
Để đón bình minh ở cuối trời
Doanh nhân vất vả lắm Bạn ơi
Chiến lược kinh doanh mãi rối bời
Xoay xở lo toan ngàn thứ việc
Mong lắm thành công giữa cuộc đời
Lấp lánh hào quang sáng mỗi ngày
Đêm về trằn trọc lo đó đây
Lãi suất khoản vay bao giờ trả
Cuộc đời xuôi ngược khổ lắm thay
Ngày mai thức dậy mắt quầng sâu
Doanh nhân bạc tóc vạn nỗi sầu
Góp phần cống hiến vì dân nước
Doanh nhân thẳng bước chẳng cúi đầu
Cuộc đời chỉ vui vì lẽ sống
Gửi gắm niềm tin với ước mong
Điệp trùng gian khó không từ bỏ
Tiến lên phía trước thoả tang bồng.
Ngày Doanh nhân, 13/10/2022
Biển quê ta!
Anh lại về với đất biển quê ta
Giữa mùa thu với ngàn con sóng vỗ
Biển rì rầm kề cuộc tình dang dở
Của ngày xưa vương vấn tuổi học trò
Sóng của biển hay của tình em đó
Mãi miệt mài tha thiết dẫu nắng mưa
Sao em nỡ vội quên mau lời hứa
Để tình ta lặng lẽ nhạt màu phai
Đàn hải âu vờn cánh sóng ban mai
Khi tình ta vẫn nồng say khúc hát
Bản tình ca của biển xanh dào dạt
In hình em trên cát trắng hoang sơ
Anh yêu biển như yêu từng hơi thở
Biển và em hòa cùng chung nỗi nhớ
Làn môi ướt rồi tình đau rạn vỡ
Vọng lời ru trên biển vắng dại khờ.
Biển Nhật Lệ – Quảng Bình
Một thoáng!
Trời xanh mây trắng, nắng tươi hồng
Giục lòng rộn rã, giữa mênh mông
Giọt sương trên lá, cười trong nắng
Để rớt hồn thơ, trong mắt trong…
Thì thầm trong gió, vọng tiếng lòng
Bạn nghe nắng Hạ, nói gì không
Ve sầu nức nở, buồn da diết
Hoang hoải trong lòng, nỗi nhớ mong…
Ta muốn trở về, buổi Hạ xưa
Trong niềm yêu, biết mấy cho vừa
Hờn ghen nắng gió, hôn làn tóc
Để Em thẹn thùng, buổi ban trưa…
Còn gì đâu nữa, Hạ đã xa
Nhớ mãi chi thêm… lệ nhạt nhòa
Đã qua rồi, một thời vụng dại
Vần thơ gói lại… chuyện ngày qua…
Hôm nay, trong một ngày cuối Hạ
Nắng vàng ôm ấp, vạn lá hoa
Ta nhớ mãi, ngày Hạ năm ấy
Ngày Hạ đưa tiễn, tuổi thơ ta…
Sài Gòn, ngày 15/7/2022
Hướng về mặt trời
Bước về hướng mặt trời
Đón tia nắng tinh khôi
Quên đi dòng dĩ vãng
Muộn phiền sẽ nhẹ trôi
Ngước nhìn ánh mặt trời
Đốt cháy niềm đơn côi
Gắng qua bờ vực thẳm
Nỗi niềm sẽ nhẹ vơi
Vào vùng sáng mặt trời
Về tận nơi xa xôi
Sưởi ấm hồn phiêu lãng
Nhặt niềm vui cho đời
Ta làm bạn mặt trời
Lạnh ngày đông không tới
Đi trong vùng ánh sáng
Là ưu phiền thôi rơi.
Sài Gòn, ngày 30/10/2022
Nguyễn Quốc Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang