16/12/22 – 02:12

Không đâu bằng nhà mình!
Con đi xa trăm hướng
Con sải bước ngàn phương
Rồi cũng về với mẹ
Không đâu bằng nhà mình!
Sài Gòn níu chân con
Bằng những gì rất vội
Nhưng rồi con vội trốn
Giờ con sợ lắm rồi…
Con giờ này yếu đuối
Lặng lẽ vội buông xuôi
Con mệt rồi mong đợi
Con về nhé mẹ ơi!
Nhà mình vui biết mấy
Có mẹ và cả ba
Nhưng ba đâu còn nữa
Con cũng thấy yêu nhà…
Con mệt lắm mẹ ơi!
Cô đơn và lặng lẽ
Con đợi khi tối trời
Con về nhà mẹ nhé!
Con kìm lòng không được
Nước mắt lại buông lơi
Con giờ này cô độc
Không đâu bằng nhà mình…
Có những buổi chiều buông chút nắng
Một mình con lặng lẽ đôi chân
Bước cứ bước mà lòng nhớ mẹ
Mẹ ơi con bất hiếu quá chăng?
Con dù sống ở nơi nào đi nữa
Dù ngoài kia con có vạn anh em
Cũng chẳng sánh bằng nhà mình đôi bữa
Cơm canh ngon mẹ nấu chợt con thèm!
Con đi xa trăm hướng
Con sải bước ngàn phương
Rồi cũng về với mẹ
Không đâu bằng nhà mình!
Phú Yên, 2015

Nguyễn Thanh Lâm
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân