17/12/22 – 08:12
Thanh bình
Hoàng hôn ngả bóng phía triền đê
Ráng nhuộm vàng ươm trải lối về
Vắt vẻo lưng trâu chiều cuối buổi
Yên bình đẹp quá cảnh đồng quê.
Nụ xuân
Mai vàng một nhánh em trao
Nụ hoa vừa hé ngọt ngào tình xuân
Muôn hoa đua nở tưng bừng
Cùng nhau khoe sắc đón mừng xuân sang
Đón xuân nắng ấm dịu dàng
Có tình ai đó nồng nàn lời yêu
Mùa xuân nhắn gởi bao điều
Cùng chung hạnh phúc gặp nhiều an vui.
Có một mùa hoa cải
Có một mùa hoa cải
Trên triền đê năm ấy
Chia tay người em gái
Bao năm không trở lại
Có một mùa hoa cải
Người em gái mỏi mòn
Triền đê giờ vắng bóng
Người con gái chờ mong
Có một mùa hoa cải
Người xưa không trở lại
Đã bao nhiêu năm dài
Mộng ước hoài nhạt phai
Có một mùa hoa cải
Triền đê bóng ngả dài
Người con gái ngây dại
Mãi một đời đợi ai…!
Loài hoa không vỡ
Có một loài hoa chưa bao giờ tan vỡ
Đó là hoa lòng luôn nở giữa vườn yêu
Dẫu mai kia có nắng sớm mưa chiều
Hoa vẫn thắm vẫn yêu kiều hương sắc
Có một loài hoa tuy không nhiều ngọt mật
Nhưng rất chung tình và chân thật không phai
Dẫu tình kia có ngăn cách sông dài
Vẫn trọn lòng đợi mãi mộng tình xuân
Có một loài hoa cứ lưng chừng nỗi nhớ
Cho dẫu mai kia có muôn vàn cách trở
Có một loài hoa tim yêu dù có vỡ
Vẫn chung tình muôn thuở chẳng mờ phai…!
Nguyễn Thị Thanh Hương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang