16/12/22 – 04:12
Về Xứ Nghệ cùng anh
Em có về Xứ Nghệ quê hương anh
Nơi ví dặm được vinh danh thế giới
Ví Đò đưa bến thuyền khách vẫn đợi
Ví Giận thương mình trao gởi ân tình
Em có về Xứ Nghệ buổi bình minh
Ngắm Cửa Lò sóng ru tình bãi cát
Thuyền khơi xa ẩn mình sau Đảo Mắt
Đợi chiều về thuyền dào dạt cá tôm
Em có về Xứ Nghệ buổi hoàng hôn
Khi nắng tắt, gió vẫn hờn thổi nóng
Dọc triền đê trẻ nô đùa chong chóng
Những đàn trâu thong thả bước chân về
Về em nhé, về làm dâu Xứ Nghệ
Có nhút, tương có chè xanh chát đậm
Ở nơi đây tình người luôn nồng ấm
Muối mặn gừng cay, ví dặm ngọt ngào
Về Xứ Nghệ ta thỏa nỗi ước ao
Đơn giản thế mà sao em không biết?
Bến tình yêu chúng mình thêm tha thiết
Xứ Nghệ ân tình muôn kiếp thương yêu.
Em là mùa thu Hà Nội
Em có phải là mùa thu Hà Nội?
Để anh say khi mỗi dịp lá vàng
Thả hồn mình, ta lặng lẽ đi hoang
Trên phố nhỏ ngát nồng nàn hương sữa
Ta nhìn nhau qua tấm mành ô cửa
Thả hồn treo lơ lửng giữa mông lung
Ánh trăng thu soi sáng tỏ đến cùng
Hòa với gió du dương từng điệu nhạc
Em có phải là mùa thu dịu mát
Ru hồn anh bằng câu hát ngọt ngào
Hà Nội ơi! Ta gửi gắm ước ao…
Ngày trở lại niềm dâng trào hạnh phúc.
Tây Nguyên trong tôi
Tôi đã đến vùng Tây Nguyên lộng gió
Giữa mây ngàn, miền đất đỏ ba zan
Đến nơi đây lòng trắc ẩn thời gian
Đầy cảm xúc, niềm hân hoan tha thiết
Đến với quê hương một thời oanh liệt
Và còn đây những tuấn kiệt đương thời
Văn hóa cồng chiêng di sản ngàn đời
Từng kỷ niệm mãi không rời tâm trí
Đến với Tây Nguyên núi rừng hùng vĩ
Nghe tiếng đàn ChaPi của anh chị Raglai
Uống rượu cần, đọc sử thi Đam San
Nét hoang sơ giữa đại ngàn nhảy múa
Ôi nhớ lắm người Tây Nguyên rực lửa
Lòng hiếu khách luôn mở cửa đón chào
Sống cuộc đời thanh bạch tựa non cao
Luôn thắm đượm tình đồng bào cao quý.
Biển Cửa Lò
Em còn nhớ ngày mình nắm tay nhau
Dạo phố biển cùng hát câu ví dặm
Đôi tình nhân trao môi hôn nồng ấm
Biển Cửa Lò in sâu đậm tình ta
Anh ước mong thế giới chỉ hai ta
Như Adam và Eva em nhé
Khi bên anh, em mãi là nhỏ bé
Để được yêu, được che chở bình yên
Anh ngỡ mình lạc thế giới thần tiên
Không một chút ưu phiền cuộc sống
Sánh vai nhau giữa biển trời lồng lộng
Gửi tâm hồn vào giấc mộng yêu thương
Anh thầm vui ta chung một con đường
Vượt tất cả những can trường sóng gió
Thuyền tình yêu chở đầy hoa hồng đỏ
Cập bến bờ hạnh phúc có đôi ta.
Nguyễn Văn Cường
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang