Chùm thơ Tinh Hoa – Tác giả Phạm Minh Triều

17/12/22 – 06:12

 

Tác giả Phạm Minh Triều

Tháng Tư niềm nhớ

Tháng tư về nước mắt rớt thềm mơ
Nàng Xuân ơi đã đi rồi nhớ lắm
Còn đâu nữa để hồn ta say đắm
Dáng ngọc ngà nay khuất nẻo trời mây

Nàng xa rồi kỷ niệm vẫn còn đây
Ta nâng niu gói vào tim cất giữ
Trang giấy trắng dệt từng câu từng chữ
Bài thơ tình riêng viết tặng Nàng yêu

Tháng tư về mưa hạ gió liêu xiêu
Ly rượu đắng chỉ mình ta uống cạn
Héo bờ môi không có người bầu bạn
Nhạc ve sầu nức nở giữa chiều buông

Tháng tư về vời vợi bóng người thương
Lòng hẹn ước mùa sau mình gặp lại
Dấu yêu ơi lòng Ai luôn khắc khoải
Đón Nàng về rạng rỡ cả trời xuân!

Ứớc hẹn một mùa mưa

Tháng ba về Nàng Thơ bỏ Ta đi
Ta trơ trọi không còn gì nữa cả
Trang giấy trắng giờ cũng thành xa lạ
Hoa tím buồn rơi rụng giữa hoàng hôn

Tháng ba về cảm xúc bị vùi chôn
Nắng như thiêu đã cạn dần sông nước
Nơi rơm rạ cánh đồng Ai đang bước
Gió nghiêng nghiêng dáng nhỏ áo nâu sờn

Tháng ba về mái lá bạt màu hơn
Muôn cỏ cây cũng khô cằn sức sống
Chắc Nàng Thơ sợ làn da rám nóng
Đã đi rồi ước hẹn một mùa mưa !

Gọi đi em

Mãi van Em đừng gọi Anh bằng chú
Anh sẽ buồn như lá úa mùa thu
Như tình xuân vùi trong giấc ngủ
Như mây mù giăng phủ đời Anh

Cho nụ cười với mắt biếc long lanh
Còn tươi mãi giữa lòng Anh xao xuyến
Để đời vui không bến bờ đưa tiễn
Trái tim hồng tha thiết với tình yêu.

Nhưng mà thôi Em cứ gọi thêm nhiều
Bởi cuộc sống đâu có gì tuyệt đối
Sắc thân nầy luôn tháng ngày biến  đổi
Đâu trẻ hoài suốt kiếp được đâu Em

Lá non xanh sẽ héo úa bên thềm
Trăng rạng rỡ rồi trăng tà khuất bóng
Điều quan trọng là một đời ta sống
Sống thơm tho và đẹp tựa sen hồng!  

Ảnh minh hoạ internet

Vu Lan về

Vu Lan về bên Con  còn có Mẹ
Áo được cài hoa hồng đỏ Mẹ ơi
Dẫu gió mưa có giăng phủ khung trời
Vẫn ấm áp trong thâm tình mẫu tử

Từng phút giây cận kề Con níu giữ
Không chạy theo danh vọng với đua đòi
Suốt cuộc đời Con chỉ có Mẹ thôi
Lo phụng dưỡng vẹn tròn câu hiếu đạo

Cha vất vả chén cơm cùng manh áo
Mẹ ẳm bồng cực khổ lớn khôn Con
Chẳng thở than khi sức Mẹ hao mòn
Ơn nuôi dưỡng sánh bằng như non biển

Người ta nói cõi đời là mộng huyễn
Sắc thân này cát bụi của thời gian
Nhưng Mẹ ơi trong yêu mến vô vàn
Con thầm nguyện Phật Trời thường gia hộ

Nén hương thơm trước điện thờ Phật Tổ
Vu Lan về ấm áp cảnh đoàn viên
Con rưng rưng hạnh phúc cạnh Mẹ hiền
Niềm vui sướng được cài bông hồng đỏ!

Phạm Minh Triều

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: