19/12/22 – 04:12
Nhớ thầy cô
Nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi Cô nhỉ
Tim em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của Cô
Ngày ấy vào đầu Xuân
Bước chân em rộn rã
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em ngỡ rằng chiêm bao
Cô về đâu chẳng biết
Vẫn vang lời tha thiết
Từ giọng Cô dịu hiền
Thời gian cứ mãi trôi
Cô mấy lần trở lại
Chúng em nhớ Cô mãi
Mỗi dịp tết Thầy Cô
Mai Cô về không nhỉ
Dũng trời Nam nhớ lắm
Mai ngày họp mặt đông
Để tỏ lòng biết ơn!
Từ nay em xin hứa
Phấn đấu gầy dựng lại
Không để Cô thất vọng
Thuở xưa Cô vỗ về
Lời Cô dạy yêu thương
Em đây ghi nhớ mãi
Em chúc ngày Nhà Giáo
Mong sớm gặp lại Cô
Chúc Cô vui mạnh khỏe
An Khang Thịnh Vượng hoài.
Sài Gòn, 19/11/2015
Hoa mai & nụ cười
Hoa mai nở rộ
Từ độ Xuân về
Nụ cười duyên thắm hương quê
Bến Tre hửng nắng vỗ về trong ta
Hiền hòa vóc dáng
Tản mạng ban mai
Nàng thơ khoe sắc hình hài
Có chàng mơ mộng nhớ ai ra vào
Khát khao tình khúc
Thúc giục tim ta
Hờn ghen ong bướm sa đà
Sài Gòn cách trở đường xa đi về
Miền quê yêu dấu
Bờ dậu rào thưa
Đằng sau nghiêng bóng thân Dừa
Ta dìu nốt nhạc say sưa buổi đầu
Đôi câu thăm hỏi
Nắng rọi qua thềm
Chang hòa nhịp sống dịu êm
Ước ao khát vọng môi mềm tương tư.
Sài Gòn thứ bảy, 19/11/2022
Hà Nội tôi yêu
Tôi yêu Hà Nội mùa Đông
Có cô em gái má hồng xung xinh
Tôi yêu Họ Tạ của mình
Một ngày chủ nhật lung linh nơi này
Tôi yêu trời đất gió mây
Người con Họ Tạ sum vầy hân hoan
Tôi yêu ngây ngất cung đàn
Dắt dìu nốt nhạc âm vang bổng trầm
Tôi yêu Hà Nội mùa Đông
Nâng niu con chữ bế bồng lời thơ
Tôi yêu hiện thực bây giờ
Tâm hồn cảm xúc ý thơ dâng trào
Tôi yêu nhiều nỗi khát khao
Đam mê cháy bỏng dạt dào tình thương
Tôi yêu giữa chốn vô thường
Ba miền hội tụ vấn vương thắm nồng
Tôi yêu Hà Nội mùa Đông
Cái se se lạnh hương đồng thoảng bay
Tôi yêu say đắm tháng ngày
Mây trời sông núi dang tay đón chào.
Sài Gòn, 18/11/2021
Tình tôi bên dòng sông Thu Bồn
Ngày xưa ấy bên dòng sông quê Mẹ
Nàng trăng tròn tôi mới tuổi đôi mươi
Chỉ nhìn nhau môi chúm chím nụ cười
Màu xanh thắm bờ dâu tươi nhành lá
Ta đứng đó mơ màng trên gành đá
Thu Bồn ơi! Sao lạ quá chiều nay
Bên kia sông phủ kín cả tần mây
Ta về trễ mộng say ôi! da diết
Thời xa cách quê hương nào hay biết
Đò sang sông qua bến lỡ nôn nao
Nàng theo chồng xuống phố buổi nghẹn ngào
Giờ mới hiểu tình trao trong nỗi nhớ
Thời trai trẻ tại ta luôn mắc cỡ
Mãi thầm yêu chẳng nói được nên lời
Kỷ niệm xưa ôm chặt suốt trọn đời
Tạm biệt nhé khung trời chiều thơ mộng
Bao kỷ niệm lỏi len vào cuộc sống
Mang theo cùng dẫu biển rộng hố sâu
Hứa ngày nao gặp gỡ bắt nhịp cầu
Trải giấc mộng chỉ khâu hoài rực rỡ.
Sài Gòn, 08/11/2019
Tạ Hồng Dũng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang