Thơ 4 dòng dự thi – Tác giả Vinh Thùy (Nghệ An)

14/01/23 – 03:01

Tác giả Vinh Thùy

ƯỚC

Nhớ vòng tay ấy hôm nao
Nhớ nụ hôn ấy ngọt ngào làm sao
Ước chi mãi thuở má đào
Chẳng còn nỗi nhớ lạc vào giấc mơ

 

MONG MÃI BÊN NHAU

Sơn khê héo hắt giọt sầu
Hỏi trời Ngưu – Chức nhịp cầu liền chưa?
Ái tình biết mấy cho vừa
Muốn nhiều nước mắt làm mưa giữ chàng !

 

DẶN LÒNG

Trời đổ xuống đời giọt tương tư
Giọt trường, giọt đoản cả giọt hư
Giữ được tâm yên lòng thanh thản
Chớ nên mắc kẹt ” cá trong lừ”

 

TÌNH VẪN TRẺ

Vẫn mơ một nụ hôn
Ngọt ngào như thuở ấy
Dù đã  hiểu nguồn cơn
Tình vẫn như sóng dậy

 

VẸN NGUYÊN

Giọt thương, giọt nhớ , giọt yêu
Giọt nào trăn trở nhất nhiều lòng ta
Hoàng hôn phủ bóng chiều tà
Ba giọt vẫn đậm nở hoa ngọt ngào

 

THUỶ CHUNG

Mấy độ thu tàn thu đi qua
Em vẫn chờ mong chẳng nhạt nhoà
Thâu canh gối lẽ phòng đơn chiếc
Đếm thu em đếm giọt tình ta!

 

TÌNH YÊU CÁCH TRỞ

Thương cặp tình nhân cách trời Âu
Đêm đến bạn tôi rót giọt sầu
Đổ hết tâm tư vào con chữ
Mong trời thương xót thoát cảnh ngâu

 

Ảnh minh hoạ internet

DUYÊN PHẬN

Mười hai bến nước biết đục trong?
Bèo dạt lênh đênh cuộn theo dòng
Thắm nhạt trầu cau thân tằm chịu
Chỉ mong son sắt chẳng thay lòng

 

TÌNH ĐẸP

Đêm qua nghe gió trở mùa
Tương tư một thuở bỗng ùa niềm mơ
Vẳng nghe tim nhắc đợi chờ
Xa xưa còn nhớ đôi bờ nguyên trinh

 

XÓT LÒNG

Mấy độ thu tàn thu đi qua
Chẳng chút xót thương thuở ngọc ngà
Thâu canh vời vợi niềm hi vọng
Dốc cạn chén tình mặc thu xa

 

NỢ TÌNH

Tình ư, chút nợ cỏn con
Mà sao tim vẫn héo mòn ai ơi
Nếu không trả được trên đời
Hẹn nhau kiếp khác về trời được không!

 

ĐỪNG NHÉ MƯA

Mưa đông cứ lả lơi
Cứ đưa lời ve vãn
Đừng vậy nhé mưa ơi
Để lòng em thanh thản

 

CHÚT TÌNH

Nắng đông dịu dàng ngọt lạ
Mướt xanh như mạ sắp dời
Chút tình bên anh hối hả
Chẳng nhiều nhưng lưu mãi đời

 

NHỚ NGƯỜI XƯA

Rét đậm mưa đông về gõ cửa
Phố chong đèn sấp ngửa gánh hàng rong
Đếm lá rơi khô hết nỗi lòng
Tim réo rắt nhớ mong người thuở ấy!

 

Dịu dàng nắng đổ dịu dàng
Dịu dàng hôn nhẹ má nàng thục nguyên
Cuốn theo bao nỗi ưu phiền
Giật mình nghe tiếng đỗ quyên gọi tình.

 Vinh Thùy

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: