07/12/22 – 04:12
Vu Lan Báo Hiếu.
Nếu một mai khi cha già mẹ yếu,
Hãy yêu thương và thấu hiểu song thân.
Những lúc ăn mẹ thường hay vương vãi,
Hay tự cha không mặc được áo quần.
Hãy nhớ nhé con ơi đừng vội trách,
Đừng vội vàng trách mắng nhé con ơi.
Tủi thân lắm con ơi đừng như vậy,
Hãy suy ngẫm nhớ lại thời thơ ấu.
Chín tháng mang thai, ba năm dưỡng dục,
Mẹ chính là người chăm ẵm bế bồng.
Bón cho con từng miếng cơm, hớp sữa,
Khi xúc cơm con thường hay vung vãi.
Bát đũa rơi, cốc chén vỡ nhiều lần,
Mẹ vẫn dịu dàng hướng dẫn con yêu.
Khi con ngủ trong đệm ấm chăn bông,
Mẹ cam chịu nằm chỗ nơi chiếu ướt.
Cho con yêu mơ giấc ngủ thần tiên,
Khi lớn khôn đừng vội vàng quên hết.
Cuộc trường chinh cha tạo dựng cơ đồ.
Cũng có lúc con thường hay trách móc,
Chuyện nhỏ thôi cha mẹ nhắc nhiều lần.
Nhớ xưa kia bên nôi con gắt ngủ,
Lời ru hời mẹ hát mãi con nghe.
Ai còn mẹ xin đừng làm Mẹ khóc,
Đừng để sầu lên nét mặt Cha yêu
Hãy nhớ nhé con ơi đừng vội trách,
Sau này già con cũng giống song thân.
Đào Vinh Quang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang