Chùm thơ – Phương Thảo (Quảng Ngãi)

04/02/23 – 01:02

Tác giả Phương Thảo

XUÂN VỀ

Xuân hồng rực rỡ muôn nơi
Mai Đào khoe sắc đất trời hoan ca
Nắng xuân ấm áp chan hoà
Gợi nhiều kỷ niệm thiết tha thuở nào

Bên thềm ngọn gió lao xao
Đáy lòng xao xuyến dâng trào đắm say
Cầu mong nguyện ước năm này
An khang thịnh vượng đẹp thay rạng ngời

Nhìn đàn ong bướm lả lơi
Nàng xuân về đến tuyệt vời thiết tha
Sắc hương tô đẹp mọi nhà
Nghe như thổn thức trong ta sớm chiều

Xuân còn sao mãi đăm chiêu
Với nhiều ước nguyện bao điều dở dang
Liêu xiêu sợi nắng bên đàng
Một mình lặng lẽ mênh mang nỗi niềm.

Quảng Ngãi, 08/01Quý Mão

 

CHIỀU XUÂN

Xuân về hoa nở lung linh
Giao thoa trời đất ấm tình mùa sang
Nhành mai khoe sắc nụ vàng
Lòng ai thổn thức mênh mang giữa chiều

Dạ còn thơ thẩn đăm chiêu
Nàng xuân ghé đến muôn điều xuyến xao
Tâm tư lắng đọng buổi nào
Gợi miền ký ức khát khao ấm nồng

Én đàn chao liệng tầng không
Chập chờn kỷ niệm bềnh bồng nổi trôi
Chiều loang khói toả bên đồi
Một mình lặng lẽ đơn côi niềm sầu

Phận đời xô ngã về đâu
Hồn ai héo hắt cơ cầu nợ duyên
Chiều xuân thầm nhớ lời nguyền
Kiếp người đắng đót truân chuyên bọt bèo.

Quảng Ngãi, 02/01/2023

 

Ảnh minh hoạ internet

HẠ TÀN

Hạ tàn Thu đến rồi sao
Để cho nỗi nhớ dâng trào hằng đêm
Vầng trăng soi tỏ bên thềm
Nghe lòng trăn trở lại thêm ưu sầu

Ngậm ngùi trong những canh thâu
Vấn vương thổn thức duyên đầu trái ngang
Hoen mi lệ đẫm đôi hàng
Bởi nhiều kỷ niệm riêng mang kiếp này

Thu về người hỡi có hay
Tâm tư lắng đọng tháng ngày dấu xưa
Dư âm một chút duyên thừa
Lúc còn nồng ấm sớm trưa tựa kề

Xa rồi bến mộng bờ mê
Người đi mang hết câu thề sắt son
Dạ ai trông ngóng mỏi mòn
Duyên tình xưa ấy héo hon giữa trời.

 

CÕI TẠM

Nhân sinh một kiếp
Giấc điệp phù vân
Đắng cay vạn nẻo đường trần
Luân trầm bể khổ xác thân héo tàn

Mơn man hoài bão
Con tạo trớ trêu
Chiều Đông xa xót thêm nhiều
Phận đời dâu bể bao nhiêu tháng ngày

Trả vay nghiệp chướng
Tâm tưởng chẳng yên
Quẩn quanh với những luỵ phiền
Đâu ngày thong thả an nhiên cõi lòng

Cầu mong được mãi
Ngang trái đừng vương
Biết rằng trong cõi vô thường
Kiếp người phải chịu tai ương não nề

Tái tê phận bạc
Man mác sầu bi
Tiếc thương tuổi mộng xuân thì
Đâu hay nhìn lại qua đi mất rồi.

 

CHIỀU THU

Chiều buông mây trắng bềnh bồng
Nghe niềm thổn thức mênh mông giọt sầu
Để buồn trôi nỗi về đâu
Nghẹn ngào nức nở bên cầu sông Tương

Mùa sang lá rụng bên đường
Cho ai chìm đắm vấn vương nỗi niềm
Lệ trào chảy ngược vào tim
Nơi miền ký ức níu ghìm trong ta

Thu mang kỷ niệm đậm đà
Dâng trào cảm xúc thiết tha tháng ngày
Chiều nhìn chiếc lá vàng bay
Mơn man cõi dạ đong đầy xuyến xao

Qua rồi năm tháng ngọt ngào
Giờ còn mảnh vỡ chênh chao tim khờ
Cung đàn lỗi nhịp đường tơ
Thu về xa xót từng giờ mãi thôi.

Phương Thảo

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: