10/07/24 – 09:07

GIẤC MƠ XƯA
(OLD DREAM)
Anh luôn đi bên em
Giữa màn sương êm ả
Sao rơi đầy ngọn lá
Xanh biếc và lung linh
Xao xuyến hoài con tim
Bồi hồi như muốn nói
Nhưng gió nào đã gọi
Đã bay vào không gian
Tình yêu đầy mênh mang
Bay nhanh qua trời nhớ
Vì quá yêu nên đã
Đốt cháy thành sao băng
Em cứ đi bên anh
Âm thầm và lặng lẽ
Tự đáy lòng anh hiểu
Sao em hoài lặng im
Để chị Hằng đêm đêm
Như càng thêm e ngại
Kéo mây trời che lại
Để mình em với anh
Rồi chúng mình quen nhau
Nụ hôn đầu chạm ngõ
Để bầu trời lộng gió
Lung linh hoài mắt em
Em đi về đêm đêm
Có anh và sao đó
Ánh trăng vàng thêm nhớ
Vén mây nhìn đôi ta
Để tóc dài thướt tha
Xinh thêm từng sợi bạc
Để dáng đi mộc mạc
Sao biến thành thiết tha
Rồi biến thành đôi ta
Hóa thêm nhiều sắc biếc
Cho tình yêu tha thiết
Giữa trời đầy trăng sao
Và chúng ta bên nhau
Hai đứa cùng đi mãi
Đêm dài sao ngắn lại
Để nhuộm hồng trời lên.
BS. LÊ THỊNH

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân