26/08/25 – 08:08

HÌNH ĐẤT NƯỚC
Như biểu đồ hình sin
Như sóng biển đông lúc lên lúc xuống
Như dãy Trường Sơn lưỡi cưa chống giặc
Từ địa đầu Móng Cái đến Mũi Cà Mâu
Người Việt Nam chưa biết cúi đầu
Hơn bốn nghìn năm giặc vào rồi giặc chạy
Trải bao triều đại thịnh suy
Dáng hình Việt Nam vẫn sừng sững biển trời
Như đời người lúc thăng lúc giáng khơi vơi
Nhịp mùa sinh con đẻ cái
Hết quan hoàn dân
Muôn đời là vậy …
Hình đất nước
in nếp nhăn trên trán người thân
Dắt díu đời này qua đời khác
Giống nòi Tiên Rồng không bao giờ chịu khuất
Sinh ra từ bọc trứng mẹ Âu Cơ .
Đã tám mươi năm nhuộm đỏ sắc cờ
Sao vàng vẫy ước mơ hạnh phúc
Người Việt Nam có nụ cười hình đất nước
Rất yêu thương và rất thực con người !
TÌNH ĐÊM ĐÔNG
Đêm đông hạt dẻ giòn thơm
Môi em tý tách
mắt ươm ái tình
Hình như em cũng một mình ?
Một mình
anh cũng một mình
nướng khoai …
Dẻ cười mời gọi êm tai
Khoai lang bóc vỏ
hương bay …
thì thầm
Cả hai tình đã vàng ươm
Vừa ăn vừa thổi
ấm nồng đêm đông
Phù phù …
em chửa có chồng
Phù phù …
anh cũng phòng không đêm dài
Phù phù …
anh đã nhớ ai ?
Phù phù …
em nhớ củ khoai ngắn dài …
Đêm đông rừng rực hỡi ai
Lặng nghe
Hạt dẻ
Củ khoai
tự tình!?

LƯỢN KHÚC TÂY HỒ
Gió Tây Hồ xanh màu phụ nữ
Nắng Tây Hồ nhuộm đỏ môi say
Nghe tiếng guốc khua vào nỗi nhớ
Áo dài ai kéo phố bay bay .
Em nhớ ai đôi mi khép mở
Nhốt hình anh từ thuở mộng mơ
Con ong mật lượn tìm hoa nở
Cánh rung theo tần số tình yêu .
Mới sáng ra đã thấy dáng Kiều
Cả đất trời thêu màu nhung lụa
Thêu vào anh tháng năm thầm nhớ
Để hôm nay rạng rỡ thu mùa
Bao tháng bao năm Hồ Tây vẫn xưa
Cánh tay sóng ôm trọn người Hà Nội
Vẫn thủy chung hẹn hò bến đợi
Tình yêu kết nối duyên thơ .
Lượn khúc Tây Hồ đưa ta đến cõi mơ
Như mở cửa ngày giờ không tuổi
Đặt nụ hôn lên môi thay lời nói
Nghe âm vang tiếng sóng gọi đôi bờ !
KIẾP SAU
Kiếp này xin bỏ vào xưa
Hẹn em kiếp tới tuổi vừa chạm yêu
Bấy lâu cách trở phiêu diêu
Hôm nay gặp tóc muối tiêu mất rồi
Nhớ nhau tìm kiếm nụ cười
Chân trời góc bể để rơi một đời
Nhà em gần sát bên tôi
Mải chi
để lỡ … tình ơi là tình
Chùa nhà nên bụt ít thiêng
Để cho tứ xứ bén duyên cau trầu
Tỏ tường ngõ trước , sân sau
Mắt ai đã cướp mất màu sắc em …
Tự cầm dao cứa vào tim
Trong cơn buốt nhói mới tìm đến nhau
Chắp tay , quỳ gối nguyện cầu
Kiếp sau được chạm em câu hẹn hò !
ĐÊM CIPUTRA
Đêm sao vời vợi
Tôi vời vợi cao
Hồ Tây đèn khoe sắc mới
Thu đẩy cửa nhà tôi nhón chân bước vào
Chênh chao miền nhớ …
Đường Lạc Long Quân kẻ đi người ở
Đôi Rồng Xanh say ngủ sóng ru hời
Liễu ven hồ trang điểm giọt sương rơi
Gió thu quàng vai tôi khe khẽ hát
Mát rượi vần thơ
Trà ướp sen đợi chờ
Tôi ướp tôi từng giờ đêm vắng
Ciputra tĩnh lặng
Nghe rõ nhịp tim như tiếng guốc ngày xưa
Em về trong mộng mơ …
Đêm Ciputra rất thưa
Không đua chen như phố cổ
Không phở Thìn , Bún thang , cà phê Cầu Thê Húc
Mà sao xao động lòng người
?
Tôi ngắm qua ô cửa thấy sao cười
Thấy cây nhảy múa
Nghe chim cuốc gọi nhau nỗi nhớ
Hạnh phúc thật giản đơn …
Tôi muốn ôm chầm ai đó tặng nụ hôn !
PHAN HUY HÙNG
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Chùm thơ Phan Huy Hùng – Tình đêm đông
Trái tim Blouse trắng của Tóc Nâu Họa Mi
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên