Thơ xuân – Phạm Hải (Thanh Hóa)

05/02/23 – 07:02

 

 

Tác giả Phạm Hải

MỪNG ĐẢNG, MỪNG XUÂN

 

Tết đến mai đào đẹp đắm say
Xuân về đất nước rợp cờ bay
Mừng Xuân giữ trọn tình sau trước
Kính Đảng luôn trao nghĩa vẹn đầy
Quyết chí gieo mầm mong tỏa lá
Đồng tâm chăm bón ước xanh cây
Mong sao kết trái hơn năm cũ
Rộn rã tưng bừng những đổi thay

Nghi Sơn 29/01/2023

 

ĐẢNG LÀ NIỀM TIN TRONG TRÁI TIM TÔI

 

Mừng kỷ niệm chín ba (*) mùa sinh nhật
Đảng muôn đời đẹp khúc hát tình xuân
Cờ búa liềm tỏa rạng khắp non sông
Đưa nước Việt sánh ngang tầm thời đại

Tuổi hai mươi dưới cờ trong thế thái
Ba tiếng thề luôn đọng mãi trong tôi
Bốn tư(**) năm dưới cờ Đảng rạng ngời
Bầu nhiệt huyết đã nào vơi tâm chí

Qua năm tháng luyện tâm mình bền bỉ
Đảng đã là cuộc sống vị hương thơm
Là ngôi sao tỏa rạng nhất màn đêm
Xua bóng tối để xây nền hạnh phúc

Niềm tin Đảng luôn nằm trong lồng ngực
Nơi trái tim luôn vẫn rực màu cờ
Nơi muôn đời giữ trọn những ước mơ
Nơi lẽ sống chẳng bao giờ ngơi nghỉ

Mừng kỷ niệm để lòng thêm dũng khí
Nguyện dưới cờ làm chiến sỹ tiên phong
Đảng trong tôi luôn rực sáng ánh hồng
Xin nguyện mãi theo con đường đã chọn.

(*) Chín mươi ba năm
(**) Bốn mươi tư năm

Nghi Sơn đêm 02/02/2023

HƯƠNG SẮC TÌNH XUÂN

 

Mùa xuân đến sao mà yêu quá đỗi
Nắng hanh vàng đang mở hội tiễn đông
Nụ đào mai cũng khoe sắc xuân hồng
Chào năm mới bao điều mong hẹn ước

Ngẫm năm cũ bao điều ta có được
Tình mặn nồng luôn sánh bước thời gian
Để yêu thương đọng khúc hát dâng tràn
Dòng máu đỏ luôn quện đan hạnh phúc

Biết lẽ đời khi rất vinh, khi nhục
Vít thời gian làm đường bước vượt qua
Cho gia trang luôn ổn định hài hòa
Phu thê thắm như loài hoa bất tử

Mùa xuân mới thời gian làm điểm tựa
Để ta cùng vượt khó vững bàn chân
Dẫu giờ đây mái tóc đã pha sương
Hoàng hôn đã lui dần khi đêm xuống

Xuân tỏa sắc cho ta cùng tận hưởng
Một mai ngày hoa có rụng, chồi đơm
Nhưng hương xuân luôn rực ở tâm hồn
Mình giữ trọn để tình luôn đượm thắm.

Nghi Sơn 25/01/2023

 

XUÂN VỀ NHỚ CHÚT TÌNH XƯA

 

Canh ba điểm – giấc nồng không thể trọn
Nỗi u sầu cứ vương đọng tình xưa
Nghe xa ngân văng vẳng tiếng chuông chùa
Hòa trong khúc nhạc mưa vừa kịp đến

Tình xưa ấy – ngỡ rằng luôn đan quện
Bởi câu thề đã ước hẹn chung đôi
Có ngờ đâu duyên nợ đã xa rời
Bởi tình nghĩa chưa đầy vơi tâm huyết

Đò rời bến mang theo vầng ánh nguyệt
Dòng sông buồn nên chẳng thiết chờ trông
Dẫu xuân sang có đượm sắc ánh hồng
Cũng sầu lụy bởi tình đông dang dở

Đêm không ngủ rối bời trong nỗi nhớ
Dẫu người xưa đã cách trở ngăn sông
Tình đầu luôn vương vấn ở trong lòng
Sao đành nỡ dễ quên trong ngày tháng

Vần thơ viết vừa xong trời đã rạng
Chiếu qua rèm mấy sợi nắng đầu xuân
Gác bút nghiên cho đẹp ý, câu, vần
Cùng xuân mới trọn ân tình năm tháng.

Nghi Sơn 9/01/2023

 

BÀI THƠ TÌNH CUỐI ĐÔNG

Bài thơ tình anh viết cuối ngày đông
Khi giá lạnh vẫn lượn vòng khắp ngõ
Ánh vàng sao rợp con đường, hẻm phố
Hoa đào đang bung nụ tỏa sắc hồng

Hỏi Tết này em có đợi và trông?
Có mong ước tình nồng luôn gắn kết?
Lời thề hẹn xin đừng làm mỏi mệt
Hãy yên lòng vui đón Tết nha em

Miền Nghi Sơn, anh vẫn cứ hằng đêm
Cùng một nửa trăng bên thềm thao thức
Nửa còn lại…nhớ tình thơ miền ngược
Bởi duyên tơ và nợ bước song cùng

Tết cận kề… ta với nỗi niềm chung
Chung sợi nhớ cho tình xuân đượm thắm
Hãy giữ kín nỗi niềm vào sâu thẳm…
…Trái tim hồng để tỏa rạng xuân sau

Vần thơ này câu chữ có chênh chao
Nhưng vẫn đủ những dạt dào mong nhớ
Tình trong thơ không thể coi là nợ
Để đôi mình luôn đẹp ở trong nhau.

Nghi Sơn 17/01/2023

PHẠM HẢI

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: