07/02/23 – 02:02
PHAN HUY HÙNG
Sống và viết tại Hà Nội
Đã có kịch sân khấu “Người thừa” đạt “Huy chương Vàng toàn quốc năm 1984”; Phim “Bài ca người thợ” được Bộ VHTT và Đài TH Việt Nam dựng năm 1982.
XUÂN THÌ
Xuân trong mắt ai
Mắt cài nỗi nhớ
Xuân thì hé mở
Đón mùa yêu thương.
KHÁT VỌNG
Ta nuôi cuộc đời khát vọng
Mùa Xuân nuôi cây nẩy mầm
Sống tươi vui thanh thản lọc
Sức xuân rộn ràng nở hoa.
GIẬT MÌNH
Mới ngày nào tuổi nhú mầm xanh
Sao đã vội khô cành trút lá
Thời gian leo lên đầu trắng xóa
Giật mình…
ai vét cạn tuổi thơ tôi?
TỈNH GIẤC
Mặc ai gật, lắc; sáng hay mờ
Tim chưa ngừng đập vẫn còn mơ
Nghìn thu tỉnh giấc ai đâu nhỉ?
Bên mình chỉ thấy một nguồn thơ…
NGÀY XƯA
Ngày xưa trốn đi đâu rồi
Hãy đi dật lùi không quay đầu lại
Nơi xó chợ, lề đường, cuối bãi
Ấy là ngày xưa…
MƯA XUÂN
Mưa tìm ve vuốt lá hoa
Mưa ơi! Chớ chạm Ngọc ngà má em
Mưa xem thì đứng ngoài thềm
Xin đừng cạy cửa, lay rèm… động Xuân.
TRONG MƠ
Hạ Long gội sạch sau mưa
Trời soi gương biển xanh lơ giữa chiều
Núi non ngút ngát ta yêu
Thuyền ai neo đậu… mái chèo mộng mơ.
HỒ TÂY
Như lá phổi xanh thở khí trời Hà Nội
Bốn nghìn năm thanh lịch Tràng An
Sóng reo vui vòng quanh Lăng Bác
Như hát dân ca sâu sắc của lòng dân .
THÁP BÚT
Hồ Gươm đong đầy nắng thời gian
Tháp Bút vẽ lên trời áng mây trắng muốt
Tôi bước đi ngang cầu Thê Húc
Thấy Hà Nội đang độ tuổi hồi xuân…
ĐỂ CHO ĐẸP
Tưởng em nồng giấc ban trưa
Lẻn vào định hái trộm dừa… bỗng dưng
Em cười khe khẽ: đừng, đừng…
Để cho đẹp, quả chưa từng… hái đâu!
CHIỀU QUÊ
Chiều nghiêng tiếng sáo lưng trâu
Chiều vàng ruộng lúa uốn câu chào mời
Chiều em rót chén rượu đời
Chiều anh nghiêng ngửa níu cười… bến quê!
ĐÀO HOA
Đêm qua em tắm nước gì
Mà sáng nay cứ dậy thì… đào hoa
Để cho cánh gió la đà
Bút anh buông chữ ngọc ngà vào em!
TRÒN YÊU
Tròn tròn như cái cối xay
Ra va vào lại chạm ngày tròn… tròn
Chạm lâu bén sắc tươi giòn
Một đời kề cận tròn tròn… tròn yêu!
MONG MANH
Sao đêm rời rạc
Em ngồi sát bên anh
Chênh vênh
Vực thẳm.
BIÊN GIỚI
Chỉ sợi tóc chắn ngang
Mênh mông khoảng trời cô quạnh
Em bên ấy, anh bên đây
Với tay cả cuộc đời chưa chạm!
ĐÊM
Im như đêm, lặng như đêm
Trong mơ nghe tiếng em
Choàng dậy
Tiếng dế rụng trong im lìm.
ÂM THANH TÌNH YÊU
Cặp đôi da đen tình tự trong đêm
Chỉ nghe âm thanh khát thèm phát ra từ góc phố
Đêm đặc đen, âm thanh thành tia sáng rõ
Soi rõ tuổi bình minh mở cửa cuộc đời!
PHAN HUY HÙNG
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang