07/02/23 – 07:02
KHAI BÚT MỪNG XUÂN
Khai bút mừng xuân đón lộc về
Vọng lời non nước đượm tình quê
Thơ ngân ấm áp đêm Trừ tịch
Tiếng mõ canh thừa nhịp phách vê
Lao xao hoa cỏ “Nhớ thời gian”*
“Tìm trong ký ức” dẫu phai tàn
Mênh mông hoài niệm “Gom nhặt”lại
Viên mãn đủ đầy phúc lộc ban
Nhẹ bước đường trần lam miền nhớ
“Khát khao” hoang hoải giấc mộng thừa
Áng chiều lờ lững treo đầu núi
Mới hay liễu rủ bóng chiều thưa
Cởi nụ tầm xuân khoe sắc thắm
Mây vờn theo gió nắng vàng hanh
“Đau đáu tìm về”… miền an lạc
Kia”Lưỡng Kiên Sơn”*bức tường thành
“Đừng hỏi”rằng người hẳn là ai
“Đặng mấy sơn khê” giấc mộng dài
Vàng thau thử lửa nào ai đã
Ngọc sáng trong tâm há dùi mài?
“Khắc khoải tìm về” dâng lễ vật
Lòng thành hiếu nghĩa kính Tổ tiên
“Này xuân ơi” xuân ta hỏi nhỏ
Đếm bước chân rày độ mấy niên?
Xuân sang chấp bút thêm câu chữ
Cội phúc lòng son vững chí bền
Đơm hoa đức trổ tròn đạo nghĩa
Khai xuân… hưởng lộc tết Thượng nguyên.
Ps: * Tên gọi cổ xưa của Lèn Hai Vai
“Trích trong tập thơ” “Thương nhớ thời gian” của chính tác giả.
TÌM LẠI THƠ TÔI
Nào ai nhặt được trả tôi
Tứ thơ vừa mới thả rơi cửa chùa
Ai thương ai giận… ai đùa
Cho tôi xin lại… chớ mua bán gì
Tìm đâu dải nắng xuân thì
Tìm đâu sắc tím ngày đi lễ chùa
Mưa xuân giăng mắc gọi mùa
Áo nhung quần lĩnh ngày xưa ai tìm
Đào phai nở nụ cười xinh
Mai vàng bung lụa rung rinh đón chào
Vần thơ tôi… lạc lối nào
Hay còn lơ lửng xanh cao mấy tầng
Lễ chùa vọng tiếng chuông ngân
Quyện trong hương khói đôi vần thơ trao
Thiêng liêng đêm hội Nguyên tiêu
Thưởng Trăng… vịnh Nguyệt gửi điều ước mong…
Mùng 2 Tết Quý Mão
NÉT XUÂN XƯA
Buông mùa thả nét xuân xưa
Đâu đây hoa cỏ mới vừa xôn xao
Nhẹ như hơi thở yếm đào
Lập loè nắng gió hanh hao nhuốm vàng
Ngày đi cõng hết mênh mang
Gói miền ký ức gửi ngàn trùng khơi
Xuân nay lục bước bồi hồi
Nôn nao duyên thắm phai phôi má hồng
Ta về gom chặt mông lung
Tìm phơi vạt nắng lưng chừng chiều xa
Chùng chình chèo lái sương sa
Bến xưa quạnh vắng đêm đà tàn canh
Xuân về cởi nụ chồi xanh
Hong khô từng giọt long lanh nắng vàng
Tiếng lòng ngân giữa mênh mang
Câu thơ trải rộng rộn ràng nẻo xưa…
Hà Nội, 4/10/2022
TÌM ĐÂU
Em chẳng thể nào về lại ngày xưa
Chỉ như giấc mơ trưa trôi vào dĩ vãng
Giận hờn chi năm tháng mờ nhân ảnh
Em giờ viên mãn… còn anh?
Người trở về lần gỡ mối tơ vương
Nhặt nụ cười duyên níu hoàng hôn ở lại
Tìm hơi thở nồng nàn chiều thu lưu luyến ấy
Đôi tay ấm mềm đan kín giấc mơ say
Mái tóc ngày nào giờ đã điểm màu mây
Mang theo nỗi dứt day nhớ thương vời vợi
Bếp lạnh tro tàn lời hẹn thề bỏ lại
Nắng gió bạc màu hoang hoải… tìm đâu?
Lỗi lầm nào mình hoá giải cho nhau
Hẹn ngày sau biết đâu còn gặp lại
Xa xăm cuối trời áng mây chiều tím gội
Đắng đót một thời nông nổi… tìm nhau.
11/2022
XUÂN VỀ
Xuân về giữ lại chút màu son
Mắt biếc duyên trao chắc mẩy tròn
Vằng vặc đêm hè trăng gác núi
Thuyền trôi gió dỡn sóng dậy đon
Một cõi đào nguyên ai dạo bước
Hồng sen nhẹ gót nhẩn nha lòn
Ngẩn ngơ đào liễu nâng ly ngọc
Rạo rực xuân tình giấc mộng son
Mỗi độ đông tàn lòng trĩu nặng
Vườn xưa còn đó rợp lối mòn
Mây giăng nguyệt lạc mờ nhân ảnh
Sương phủ lạnh đầy trắng núi non…
Nghệ An, 15/1/2023
Nguyễn Lê
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang