10/02/23 – 03:02
Khắc ghi
Cho con cho cã phận đời
Mẹ già khổ nhọc chẳng lời thở than
Non cao trời biển bao la
Gập gềnh khắc khoải đành cam phận mình
Nợ tiền nợ bạc một thời
cố tâm xoay xở tháng ngày củng qua
mênh mông trời biển ơn sâu
công cha nghĩa mẹ nợ nầy trả sao?
kiếp người trả mãi không xong
chỉ mong con trẻ đĩnh cao rạng ngời
Hạnh phúc không phải là khi
Đủ đầy thấu hiểu đặng gì cho ta
Dòng đời rong ruổi gian nan
Nghĩa tình mang nặng mẹ dành hết con.
Yêu mơ
Hoàng hôn nàng lại trông xa
Miên man sóng vỗ lang thang biển trời
Tựa ngồi dốc đá chơ vơ
Dạt dào tìm mộng cô đơn dặm trường
Mênh mông trời nước hững hờ
Tình đầu cô lẽ tủi hờn vấn vương
Yêu trong thầm lặng đợi chờ
Xa nhau nhịp thở mộng mơ cõi lòng
Thu tàn lạc bước tìm đông
Cô nàng lại trách phòng không một mình
Phải chăng nỗi nhớ vô hình
Yêu mơ chẳng đặng tình si hững hờ.
Cô giáo ngày xưa đó…
Cô giáo ngày xưa đó
Thuở học trò cấp sách
Nắn nót đến từng hàng
Chữ hoa tròn mộng đẹp
Áo dài bông thẳng nếp
Mỹ miều và nghiêm nghị
Khắc mãi vào tâm trí
Giờ học vàng nuối tiếc
Cảm nhận và tha thiết
Lặng lẽ những buổi chiều
Về lại ngôi trường cũ
Còn đâu cô giáo đó
Hững hờ lúc trối trăng
Biệt vắng mái trường xưa
Thương tiếc và tiễn đưa
Cô giáo ngày xưa đó
Giờ chỉ là mộng ảo
Mang nỗi buồn muôn thuở
Quặn đau từng nhịp thở
Giấc mơ dài biệt vắng
Quá khứ giờ im ắng
Hạt nắng nào xót lại
Cho ta hoài nỗi nhớ
Mộng mơ tuổi học trò.
Cánh hồng phai
Bến đổ tựa nhờ bao nỗi nhớ
Dáng hồng quyến rũ một cõi mơ
Người đâu về lại khúc sông nầy
Diễm kiều xinh xắn đến ngẩn ngơ
Hoa sen nở rộ ao đầy lá
Lạc mãi trời xa lúc chiều tà
Thương thầm trộm nhớ hoài ban sớm
Thuyền duyên lặng lẽ đợi canh tàn
Tóc xõa vai gầy chút nắng hanh
Suy tư nhung nhớ cánh hồng phai
Trôi vạt về đâu xanh màu lá
Phiền muộn âu lo bến nhạt nhòa
Sắc hoa hương thắm tỏ tình anh
Suy tư lặng lẽ sớm ban mai
Thầm thương trộm nhớ rằng ai đó
Lạc mãi trời xa lúc chiều tà.
Trọn nghĩa phu thê
Tuổi mười tám trái tim yêu thổn thức
Men say nào dẫn bước tuổi mộng mơ
Lòng vấn vương duyên phận tháng ngày chờ
Kết phu thê nguyện ước bước vào đời
Bốn mươi năm gian khổ với ngọt bùi
Sẽ chia nhau tháng ngày dài vất vả
Sánh vai nhau gánh cả đoạn đường trần
Duyên tròn mộng trải dần bao mơ ước
Tuổi xế chiều niềm kiêu hãnh mong chờ
Ươm chồi non vùng trời luôn xanh lá
Ngẩng cao đầu sánh nhau hòa nhịp thở
Vụt bay xa chân trời tươi sáng lạng
Trăng tròn mộng ngày dài mơ năm tháng
Giương tầm sống vượt bao đường khổ ải
Đến bạc đầu bền chặt nghĩa không phai
Nặng tình thê đắm say niềm hạnh phúc.
Khánh Quang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang