11/02/23 – 04:02
PHẠM SÁU
Bút danh: Phong Lan Hoa
Nghề nghiệp: Cán bộ hưu trí
Sống và viết tại TP Tam Kỳ, Quảng Nam.
THƯƠNG LẮM VỢ ƠI!
(Tặng vợ nhân ngày 20/10)
Anh ngồi ghép chữ thành thơ
Viết về một thuở giấc mơ màu hồng
Hơn hai mươi năm nghĩa vợ chồng
Kiên trì vượt khó… mà không buồn phiền
Vợ ơi! Em rất dịu hiền
Biết ơn em lắm… hồn nhiên yêu nàng
Vợ chồng tâm ý nhịp nhàng
Gia đình đầm ấm, rộn vang tiếng cười
Nàng là người vợ tuyệt vời
Không em… chắc cả cuộc đời anh đau
Từ nay cho hết ngày sau
Trọn đời… vẫn thế… bên nhau thắm tình…
SẮC THU VÀ EM…
Rất nhanh! Đã giữa thu rồi
Vẫn còn hạt nắng cứ rơi úa vàng
Em đưa tay nhặt muộn màng
Để lòng tôi mãi miên man nhớ về
Chiều thu thăm lại chốn quê
Tôi như lạc giữa đê mê đất trời
Giật mình chạm lá thu rơi
Xao lòng cảnh sắc gọi mời tình ai!
Bình yên mơ mộng liêu trai
Giang tay ôm hết tàn phai mỗi chiều
Dáng em thon thả yêu kiều
Lòng tôi thổn thức tiếng yêu rộn ràng
Với tay em hái lá vàng
Để cùng thêu dệt thảm vàng trăm năm.
CHƯA KỊP NGỎ LỜI YÊU
Vệt nắng cuối chiều sót lại
Ươm lên nhành lá còn xanh
Vừa lướt ngang qua rất vội
Màn đêm buông xuống thật nhanh
Ta như gã khờ ngọng ngịu
Mân mê những chiếc lá xanh
Lời yêu ngập ngừng chưa ngỏ
Đêm về gió mát trăng thanh
Chợt nghe hương mùa lưu luyến
Bạn bè giờ phải chia xa
Có kẻ thẩn thờ chẳng nói
Dường như luyến tiếc ngày qua
Những điều không chờ lại đến
Đăm chiêu ánh mắt hư vô
Khung trời màu xanh rất thật
Còn ta chưa hết mơ hồ!
PHẠM SÁU
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang