Chùm thơ tình – Phạm Minh Triều (Cà Mau)

13/02/23 – 01:02

Tác giả Phạm Minh Triều

HẠNH PHÚC MÙA VUI

Nắng mới thênh thang trải cánh đồng
Chim vờn én liệng lúa vàng bông
Mưa hòa gió thuận trời ban lộc
Công khó bao ngày thỏa ước mong
Tiếng máy xôn xao giữa hương nồng
Tiếng cười tiếng nói rộn nhà nông
Em nắm tay anh niềm hớn hở
Hạnh phúc mùa vui rạng rỡ lòng…!

 

VÂNG LỜI MẸ DẠY

Ra đi mẹ dạy một lời
Đem câu niệm Phật giữa đời hộ thân
Nghe lời mẹ dạy ân cần
Thành tâm con niệm bao lần bình an
Một hôm giữa phố cô nàng
Miệng cười tươi thắm dịu dàng rủ con
Anh ơi em tựa trăng tròn
Kề vai má tựa bia lon đêm dài
Nghe lòng chao đảo mê say
Nhịp tim dồn dập đổi thay lạ kỳ
Bỗng nghe lời mẹ thầm thì
A Di Đà Phật con thì niệm ra
Mẹ ơi mầu nhiệm thật mà
Lòng Con phút chốc hoá ra thanh nhàn
Con giờ qua khỏi tai nàn
Vâng lời Mẹ dạy bạc vàng nào hơn…

 

TRƯỚC THỀM XUÂN MỚI

Xuân sắp về chất chồng thêm cái tuổi
Mắt càng mờ tóc sợi bạc nhiều hơn
Chiều bâng khuâng ôm dạo mấy cung đàn
Mơ một thuở thắm tình chàng ý thiếp

Chợt giật mình thôi gần tàn một kiếp
Sắc thân nầy thành cát bụi ngàn năm
Nơi tối tăm lòng đất lạnh ta nằm
Trả lại hết những u phiền đeo đẵng

Gom góp mãi rồi cũng bàn tay trắng
Yêu thương nhiều em mây gió bay xa
Tình lên ngôi đẹp tựa ánh trăng ngà
Rồi sụp đổ như đất bằng dậy song

Uổng công ai cứ nâng niu hình bóng
Sợi gàu dài nuối tiếc cũng bằng không
Lá rơi nhiều trong giá lạnh tàn đông
Người xưa hỡi kiếp sau đừng gặp lại

Ray rứt mãi bởi theo dòng tình ái
Chẳng làm gì cho cuộc sống nhân sinh
Ơn Mẹ Cha năm tháng mái gia đình
Tình non biển chưa tròn câu hiếu đạo

Còn gì hơn là người con hiếu thảo
Người Công Dân yêu Tổ Quốc chân thành
Vui rộn ràng vần thơ hóa long lanh
Thềm xuân mới đất trời bừng rạng rỡ…!

 

Ảnh minh hoạ internet

BÀN TAY TUYỆT VỜI

Bàn tay nhỏ nhắn vậy mà
Làm nên việc lớn đậm đà nghĩa nhân
Bàn tay vẹn đạo người thân
Nuôi cha phụng mẹ ân cần sớm hôm

Bàn tay giỏi giắn chăm nom
Lo đàn con trẻ lớn khôn nên người
Bàn tay như đóa hoa tươi
Như vì sao sáng rạng ngời yêu thương

Bàn tay tốt rẫy xanh nương
Đêm ngày cầm súng chiến trường xông pha
Diệt thù vang khải hoàn ca
Tự do độc lập Nước nhà dựng xây

Bàn tay nắm lấy bàn tay
Cùng nhau tiến bước tương lai tỏa hồng
Chiếc cầu nối những bờ sông
Công trình khắp nẻo mưa giông vững vàng

Bàn tay – sức khỏe an khang
Cứu người bệnh tật bình an tháng ngày
Mê say lao động miệt mài
Kinh doanh sản xuất đổi thay bao điều

Tri ân quý mến rất nhiều
Xin hôn tất cả yêu kiều bàn tay…!

 

THỜI GIAN ƠI   

Thời gian ơi âm thầm sao mãnh liệt
Cuốn mất rồi thời trai trẻ của ta
Để từng đêm thao thức dưới trăng tà
Nghe sương lạnh nhuộm đầy trên mái tóc

Thời gian ơi ta không hề bật khóc
Chỉ ngậm ngùi cam nhẫn nỗi xót xa
Thân xác già trái tim vẫn thiết tha
Tình tươi trẻ sao người nay hờ hững

Người chê Ta đôi chân đời không vững
Tay run run không ôm trọn ngọc ngà
Môi khô gầy và ánh mắt phôi pha
Lưng còng xuống hơi thở càng ngắn lại

Thời gian ơi lòng ta luôn khắc khoải
Mơ vườn xuân bên môi thắm má hường
Chợt giật mình đã qua tuổi yêu đương
Lòng tự nhủ hãy tùy duyên vui sống

Nay tỉnh ngộ không theo hình tưởng bóng
Những sớm chiều trong tiếng kệ lời kinh
Bên cháu con vui hạnh phúc gia đình
Gởi vào thơ trái tim đầy cảm xúc…!

Phạm Minh Triều

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: