Chùm thơ tình – Đỗ Văn Chiêu (Phú Thọ)

13/02/23 – 03:02

Tác giả Đỗ Văn Chiêu

TÌNH THƠ VALENTINE

Anh xa quá chẳng thể nào về được
Để gặp em trước ngày valentine
Đêm cuối xuân em trằn trọc ngóng hoài
Chỉ chờ đợi phút giây ai gọi cửa

Gió xào sạc ngỡ tình em nức nở
Trong khoảng trời thương nhớ rộng bao la
Có tình anh cùng nắng ấm chan hòa
Hoa đua nở rừng vang ca chim hót

Sáng thức dậy nhìn cơn mưa dịu ngọt
Anh ngỡ rằng nước mắt sót lại rơi
Của đêm qua em chẳng ngủ dậy ngồi
Viết nhật ký giữa đêm trời chớm hạ

Hạt mưa đọng trên mầm non xanh lá
Ngấm thân cành cây hoa gạo đỏ bông
Bắp hoa cau cũng đang nhú trổ đòng
Thơm ngào ngạt giữa trời trong lan tỏa

Anh như thấy nụ cười và đôi má
Cứ tươi hồng rộn rã những ngày xuân
Em ở xa mà anh thấy thật gần
Mãi ấm áp ngày tình nhân buổi ấy.

.                 11/02/2023

NẶNG GÁNH BỐN MÙA

Em gánh hai mùa ngang khúc sông
Đi ra kẻ chợ bán thay chồng
Bên xuân rá chất vần thơ héo
Bên hạ cái thùng đựng gió đông

Ai mua tôi bán thứ này đây
Tứ tuyệt bát ngôn ngũ lục đầy
Nắng mưa bụi phủ trăng thanh rụng
Sương tuyết ngọc ngà cả áng mây

Cả biển cả sông cả núi đồi
Nhân tình thế thái vạn trùng khơi
Nỗi đau quặn thắt ngày cơ cực
Với những yêu thương hé nụ cười

Ơn người lượm hết rá đầy thơ
Xuân vội đi qua thoáng hạ chờ
Đầu quang bỗng thấy xòe đốm lửa
Đỏ rực bầu trời gốc gạo kia

Em bán hết về vẫn nặng vai
Hạ sang mà ngẫm thấy đông dài
Nàng Bân đan áo còn dang dở
Bút lục nhân tình ai ngóng ai.

07/02/2023

MƠ VỀ NƠI ẤY

Đến bao giờ mình gặp được em ơi
Để tay vịn vào khung trời thương nhớ
Nghe gió thổi xua tan ngày cách trở
Cho con tim nức nở phút nghẹn ngào

Dạ bồi hồi nghe sóng biển xôn xao
Trong ánh mắt như trào tia nắng ấm
Tiếng sóng vỗ hay tình em sâu đậm
Thành tiếng lòng ngấm trời đất từ lâu

Núi Hoành sơn vẫn xanh thắm một màu
Biển Vũng Áng ngàn sau còn vọng mãi
Giữa trời đất thiên nhiên và huyền thoại
Cứ chan hòa đọng lại ở tình em

Anh mơ về nơi ấy nữa nhiều thêm
Xuân sắp qua nắng trước thềm sáng hạ
Em bất chợt nhìn ai còn nấn ná
Đỉnh Đèo Ngang

                         Tưởng người lạ…

                                   Ôm chầm…

06/2/2023

Ảnh minh hoạ internet

NÍU LẠI NHÀNH XUÂN

Em bảo rằng mùa xuân sắp đi qua
Ở đầu ngõ cây bàng già thay lá
Trong vườn bưởi mầm non xanh hối hả
Cây hoa đào cánh rã rụng đầy sân

Trên cành lê cành mận nở trắng ngần
Hoa khoe sắc suối ngân chiều nắng ngọt
Rừng xao động nghe gió vờn chim hót
Như đại ngàn nâng gót bạn tình xuân

Dọc bờ khe đàn bướm lượn vũ vần
Hoa hoang dại níu chân đàn ong mật
Điểm màu sắc tỏa hương rừng phảng phất
Thơm tóc dài em chải lật thành ngôi

Xuân cuối mùa cứ lỡ hẹn anh ơi
Dáng xuân đẹp như em thời con gái
Chảy trôi mãi làm sao mà trẻ lại
Dạ ôm cầm lúc vụng dại tình xưa

Rừng đại ngàn chiều lác đác cơn mưa
Biết em đợi anh cũng vừa về đến
Trong nức nở lời yêu thương lắng quyện
Xuân vẫn còn trìu mến lịm làn môi.

28/01/2023

XUÂN TRONG NGÕ VẮNG

Lộc biếc đươm chồi thả dáng xuân
Hoa thơm bướm lượn suối trong ngần
Trời xanh nắng ấm làn mây mỏng
Biển sóng chập chờn nghe gió ngân

Đường phố tưng bừng rợp cờ hoa
Ngõ xóm xuân tươi đến mọi nhà
Nụ cười áo mới thằng bé nhỏ
Cứ ngỡ tiếng đàn say hát ca

Đầu làng hớn hở cái chị kia
Đi chợ về ngang gánh quang kìa
Ồ bao nhiêu thứ rau thịt cá
Chắc hẳn Tết này to lắm thia

Ấy còn mấy lão mặt đỏ căng
Vừa uống rượu xong nói nhì nhằng
Anh dăm ba cốc thôi chú ạ
Không có ra đường tây nó giăng

Ngõ nhỏ thôn làng xuân rất vui
Tôi đứng ngẩn ngơ dạ bùi ngùi
Thuở xưa lam lũ trông ngày Tết
Giờ cứ ngập tràn xuân thắm tươi.

18/01/2023

Đỗ Văn Chiêu

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: