Ngô Quốc Trạch và những bài thơ về ký ức miền quê

18/02/23 – 09:02

Tác giả Ngô Quốc Trạch

VỀ XỨ NGHỆ CÙNG EM

Anh có về Xứ Nghệ với em không
Đất Xứ Nghệ vẫn một lòng trông đợi
Về anh nhé quê hương đang đổi mới
Đón xuân về phơi phới những cờ hoa

Anh có về Xứ Nghệ của quê ta
Dòng Lam chảy tưới phù sa ruộng lúa
Về đất mẹ nơi đây xưa đã hứa
Mãi chung tình bên nớ với bên ni

Anh có về Xứ Nghệ đất mê ly
Về anh nhé mùa vu quy đã tới
Về nơi đó anh là người vun xới
Một tình yêu chờ đợi đã bao ngày

Anh có về Xứ Nghệ với chiều nay
Trời lặng gió hàng cây im phăng phắc
Nghe thổn thức trong lòng như thầm nhắc
Hãy về nghe dẫu mặc cảnh xa xôi

Anh hãy về vui thú cảnh núi đồi
Sông chảy mãi đất bên bồi bên lở
Xưa đã hứa giữ tròn câu duyên nợ
Ta cùng chung nhịp thở tiếng yêu đầu

Nắm tay nhau xây hạnh phúc bền lâu
Xây quê mới đẹp giàu anh yêu nhé
Ở nơi đó luôn ấm nồng tình mẹ
Về nghe anh mang sức trẻ xây đời.

 

EM TRỞ VỀ BẾN SÔNG QUÊ

Em trở về nơi ấy bến sông quê
Nhìn con sóng vỗ về bờ cát trắng
Dòng nước chở phù sa còn mang nặng
Sông quê ơi văng vẳng tiếng ai hò

Em trở về bến cũ gặp con đò
Đã một thuở hẹn hò ngày xưa ấy
Bao năm tháng biệt ly giờ trở lại
Lòng bồi hồi thương mãi bến sông xưa

Em trở về nơi đó tựa trong mơ
Sóng vỗ nhẹ đôi bờ nghe xao xuyến
Sông cứ chảy đưa nước về với biển
Sao thấy lòng lưu luyến lúc đầy vơi

Em trở về rồi bến nước sông ơi
Đừng hờn dỗi bởi trời xui cách trở
Nay trở lại bến sông đầy duyên nợ
Nghe lòng mình nức nở tiếng sầu thương

Dòng sông ơi bến nước của quê hương
Vẫn giữ trọn tình thương người xa xứ
Vẫn chung thủy mặc mưa ngàn sóng dữ
Nay trở về mọi thứ vẫn vẹn nguyên

Mái chèo khua rẽ sóng những con thuyền
Từng điệu Ví cất lên nghe rộn rã
Thuyền xuôi ngược đang chở đầy tôm cá
Người xưa ơi em đã trở về rồi.

Ảnh minh hoạ internet

HÀ NỘI NGÀY TRỞ VỀ

Xa Hà Nội nửa cuộc đời binh nghiệp
Nay trở về bước tiếp chặng đường xưa
Vẫn hàng cây xanh lá dưới sương mờ
Chùm hoa sữa đung đưa theo chiều gió

Ta rảo bước đi trên con đường cổ
Ôi tuyệt vời thành phố mến yêu ơi
Nét lung linh màu ánh điện sáng ngời
Ai vẽ cảnh mây trời sao đẹp thế

Tìm em gái ngày xưa mà có dễ
Giữa biển người dâu bể biết tìm đâu
Tháng năm ơi mọi thứ đã phai nhàu
Muốn tìm lại buổi đầu trong ký ức

Tháng năm ấy hằn sâu trong tiềm thức
Của một thời day dứt mãi không nguôi
Để giờ này hai đứa cách hai nơi
Muốn tìm gặp để nói lời bội ước

Vì cuộc chiến làm sao ta biết được
Ngày trở về mộng ước đã tàn phai
Ta bằng lòng chẳng dám trách gì ai
Đành để những ngày dài trong buồn tủi

Trên phố cổ chiều nay cơn gió thổi
Ta tìm về những lối cũ đường xưa
Nhặt gom bao ký ức buổi đợi chờ
Đường phố vắng bên bờ cây lá đổ.

 

GẶP MẶT ĐỒNG NGŨ TRÊN ĐẤT THANH NHO

Ôi Thanh Nho nghĩa tình đất mẹ
Bao nhiêu năm tuổi trẻ xa quê
Ra đi không hẹn ngày về
Chiến tranh tàn khốc câu thề nặng mang

Nay trở lại xóm làng đổi mới
Người người vui phấn khởi dựng xây
Ta về gặp mặt hôm nay
Bao nhiều bạn hữu ngày này năm xưa

Thời gian ngỡ mới vừa đâu đó
Năm mươi năm mưa gió chiến trường
Nay về mái tóc pha sương
Nghẹn ngào xúc cảm nhớ thương dâng đầy

Về gặp mặt những ngày rét đậm
Có tình quê sưởi ấm cho ta
Xóm làng đẹp những sắc hoa
Người người phấn khởi nhà nhà nên thơ

Bên đường quê rực cờ thắm đỏ
Đứng thẳng hàng trước gió bay bay
Ngắm nhìn ruộng lúa hàng cây
Quê hương đổi mới từng ngày bạn ơi

Tình người cả một trời thương nhớ
Đang vẫy chào gặp gỡ hôm nay
Những cán bộ đủ đức tài
Tuổi đời rất trẻ tương lai sáng ngời

Một niềm tin tuyệt vời quê mẹ
Thanh Nho ơi mạnh mẽ đi lên
Phát triển giàu đẹp vững bền
Quê hương ta mãi một niềm tin yêu.

 

DÒNG SÔNG CHẢY MÃI

Ôi con sông quê hương đẹp tuyệt vời
Thuyền lộng gió ra khơi tìm tôm cá
Sóng vẫn vỗ mạn thuyền nghe rộn rã
Gió lao xao rung cành lá đôi bờ

Hoàng hôn về ta ngỡ thấy trong mơ
Đò ai đứng đợi chờ nơi bến vắng
Và bãi cát hoàng hôn chiều tĩnh lặng
Như lòng mình mang nặng mối duyên xưa

Ôi dòng sông sóng khẽ vỗ đôi bờ
Và bãi cát như chờ người trở lại
Sông vẫn đó nước êm đềm trôi mãi
Trôi về đâu làm ta phải chờ trông

Chảy về đâu mà mang cả nỗi lòng
Để bến cũ chiều đông trong lặng lẽ
Dòng sông chảy ôm trọn tình đất mẹ
Chỉ có ta đã bẻ lái sang ngang

Để bây giờ ta vẫn mãi nặng mang
Bao kỷ niệm lỡ làng xa xưa ấy
Đừng buồn nhé sông ơi đời là vậy
Hãy hướng về nơi ấy một tình thương.

Ngô Quốc Trạch

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: