19/02/23 – 09:02
VƯƠNG QUANG HỒNG
Sinh ngày: 08/02/1970
Quê quán: Thuận Thành, Bắc Ninh
Sống và viết tại huyện Định Quán, tỉnh Đồng Nai
Nghề nghiệp: Làm vườn cây ăn trái
Miền nhớ
Quay về kỷ niệm tình ta
Chiều nghiêng nắng Huế Hương Trà gió xao
Lời thương thay ánh mắt chào
Tìm trong huyền diệu đẹp sao đất trời
Tựa đầu nhìn cánh lá rơi
Mơ hoang mái ấm vẳng lời ầu ơ
Kết hoa tỏ nghĩa câu chờ
Nuôi tình lãng mạn nên thơ hữu tình
Nụ cười chúm chím môi xinh
Theo hoài năm tháng chúng mình tha hương
Kê lên gối ngủ canh trường
Trăm năm vạn kiếp còn vương chỉ hồng
Dẫu rằng cuối bể đầu sông
Mây là của gió non bồng gặp nhau
Trái tim chẳng thể phai màu
Như trầu chỉ thắm vị cau nồng nàn
Hương đồng gió nội miên man
Đưa nhau lên đỉnh non ngàn ngắm trăng
Trời riêng đâu có chi bằng
Chọc chơi chú Cuội chị Hằng mới vui.
15/9/2022
Đường thiên lý
(Kính tặng toàn thể thầy cô giáo nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam)
Ơn biết mấy nghĩa thầy cô cao cả
Chăm vườn đời cho hoa lá tươi xanh
Hương mãi thơm cùng trao trái ngọt lành
Tâm hồn đẹp như trăng thanh gió mát
Như ánh nắng cho lúa vàng no hạt
Như cung đàn dìu tiếng hát ngân nga
Yêu quê hương cùng tranh ngói dưa cà
Lời dạy bảo còn thiết tha năm tháng
Bình minh đẹp cho mặt trời ló rạng
Đường tung hoành hồn quang đãng bay cao
Thương thầy cô yêu câu nói ngọt ngào
Kho kiến thức người đã trao em nhận
Mái tóc điểm còn vương màu bụi phấn
Nhớ những lần chào kính cẩn thầy cô
Ươm mầm non dựng gấm vóc cơ đồ
Bao gian khó thời sắn ngô lót dạ
Ngồi ôn lại mà thấy lòng yêu quá
Nghĩa sư đồ khó đáp trả ân sâu
Mỗi thầy cô chính là một nhịp cầu
đường thiên lý em đi đâu cũng đẹp.
12/11/2022
Trên sông Thu Bồn
Nhớ thương hoài ôi dải đất miền Trung
Đầy cái nắng ươm mặn cùng nước biển
Thềm cát trắng điểm dáng người ẩn hiện
Gian lao nhiều vẫn thẳng tiến đi lên
Thu Bồn ơi sông nũng nịu bắt đền
Lau giọt ngấn đã tràn lên khóe mắt
Và ngọn sóng ôm mạn thuyền dìu dặt
Đừng bao giờ để lịm tắt mùa thương
Nắng sạm da hay lạnh cắt đêm trường
Đời vẫn đẹp vẫn tỏa hương nồng thắm
Nước sông chảy dù lênh đênh vạn dặm
Vẫn trở về âu yếm đắm biển khơi
Chiều mộng mơ in sắc bóng mây trời
Thu Bồn gọi dẫu đầy vơi năm tháng
Đêm huyền diệu hạt sương rơi bảng lảng
Ánh đèn màu cứ lơ đãng tràn sang
Cho không gian nhuộm tiên cõi mơ màng
Hành trang đẹp vòng tay mang luyến ái
Ôm vào ngực non sông liền một dải
Như nước về qua Cửa Đại hòa chung.
10/11/2022
Gió biển mùa thương
Có những chiều ngắm biển rộng mênh mông
Tim quặn nhớ dưới nắng hồng sóng vỗ
Thềm cát trắng bão mưa về mấy độ
Hải âu buồn đi tìm chỗ dừng chân
Bình minh lên hoàng hôn xuống bao lần
Sương phủ nhạt đỉnh phù vân năm tháng
Con tàu chạy chưa về nơi bến cảng
Theo gió tan vào trong áng mây trời
Sóng thì thầm thay tiếng gọi mình ơi
Cho nhắn nhủ với bao lời tha thiết
Dù góc bể hai phương trời biền biệt
Mãi đợi chờ lòng da diết nhớ nhau
Vườn còn xanh hoa lá vẫn khoe màu
Bao hương vị trầu cùng cau nồng ấm
Như biển mặn cả chiều dài ướp tẩm
Lòng đại dương chan chứa thấm môi tình
Em mỉm cười trong duyên dáng tuyệt xinh
Bởi hoài mộng cuộc đăng trình gặp gỡ
Hạnh phúc đẹp gói tròn câu duyên nợ
Ta có mình đến muôn thuở vị lai.
13/12/2022
Xuân bất tận
Xuân đã đến cả đất trời thơ mộng
Cái lạnh lùi vào khoảng trống thời gian
Để yêu thương hoa nở đẹp non ngàn
Tia nắng ấm tình chứa chan nhịp thở
Yêu đắm đuối bởi theo dài nỗi nhớ
Hết giận rồi tình muôn thuở có nhau
Hoa lá xanh cùng khoe sắc tỏ màu
Xuân bất tận mình bên nhau mãi mãi
Liễu buông nhẹ để gió chiều mơn chải
Nắng buông mành sưởi ấm trái đào tiên
Xuân là em rất tinh tế dịu hiền
Đầy nhựa sống của thiên nhiên ban tặng
Trong rực lửa cánh hoa hồng tinh trắng
Lắm bão mưa hoa cũng chẳng ưu phiền
Đêm lưỡng tình xuân gõ cửa ngoài hiên
Mùi hoa cỏ lạc về miền hoang dã
Nhịp tim trỗi sao yêu em đến lạ
Thương giận nhiều mảnh chắp vá thời gian
Xuân ơi xuân chở hạnh phúc ngập tràn
Vào bến mộng để hòa tan đôi lứa.
14/1/2023
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang