Chùm thơ tình – Ngô Hải An

20/02/23 – 04:02

Tác giả Ngô Hải An

KHÓM TRE LÀNG VIỆT

Nhìn khóm tre làng quê yêu dấu
Sống bên nhau thấu nỗi cận kề
Cành gai bảo vệ măng tre
Khóm bờ vững chắc say mê một lòng.

Khi yêu nhau không cần gì hết
Chỉ cần lúc nhọc mệt có nhau
Qua sông cùng bắc nhịp cầu
Trong cơn sóng gió cùng nhau một lòng.

Khi yêu nhau không mong gì hết
Chỉ cần luôn gia riết tình yêu
Đói no sướng khổ sớm chiều
Tâm hồn vui vẻ sẽ yêu đến cùng.

Khi yêu nhau cần chung tất cả
Đường đời trơn kẻ ngã người nâng
Tình yêu sẽ vượt chín tầng
Nắng che, mưa đậy, ấm đông, mát hè

Đời khó dễ bộn bề trăn trở
Như bờ tre trước gió bão lay
Bên nhau sát cánh từng ngày
Gió lay không đổ khóm cây vững bền.

Tình cây tre bên nhau đan quyện
Gốc cõi già quyến luyến bờ gai
Bảo vệ hạnh phúc tương lai
Ôm mầm măng mọc nối dài bờ vui.

14/2/2023

 

RẰM THÁNG GIÊNG NHỚ NHÀ

Mỗi năm đến rằm tháng giêng nhớ nhà
Nhớ ơn tổ tiên,nhớ ơn mẹ cha
Ngày xưa cơm áo, gian khó nuôi con
Những ngày nắng mưa sớm chiều

Mồ hôi ướt như mưa trời.
Nắng mưa bốn mùa,mẹ cha cấy cày
Tiếc con còn bé, sức con còn thơ
Lòng con xót lắm chưa góp công lao

Những ngày mẹ cha xuống đồng
Lòng con ước ao sang giàu.
Lớn rồi, phận làm con
Thương cha, yêu kính mẹ

Để cuộc đời sinh phúc mãi
Đừng như một cành gai
Chọc đâm vào tim rướm máu
Nỗi đau này nào ai có hay.

Tháng giêng bây giờ mẹ cha không còn
Tiếc thương mọi nỗi, xót xa lòng con
Mùa xuân đẹp lắm, nhưng thiếu mẹ cha
Mỗi rằm tháng giêng nhớ nhà,

Lòng con ướt như mưa phùn.

15/1 Quý Mão

 

Ảnh minh hoạ internet

TẾT NHỚ CHA MẸ

Tết về nhớ mẹ, nhớ cha
Thân gầy lặn lội gần xa bốn mùa
Đội trời,đạp đất nắng mưa
Chắt chiu từng bữa, sớm trưa nuôi cò.

Cuộc đời cha mẹ luôn lo
Nuôi đàn con trẻ sớm to bằng người
Khó khăn cha mẹ vẫn tươi
Sẻ chia gian khổ, mua cười tặng con.

Bước đi trên những đường trơn
Gót mòn đá cuội sớm hôm tảo tần
Lời ru chẳng thấy gian truân
Tết về áo mới đón xuân con mừng.

Nghèo nhưng không thiếu bánh chưng
Đủ ba ngày tết, tưng bừng tiệc xuân
Thịt heo,giò mỡ, rau cần
Nhường con hương tết, hương xuân ngọt ngào.

Mỗi khi đỏ thắm hoa đào
Nhớ cha,nhớ mẹ,dạt dào tết xuân .

Xuân Quý Mão

ĐÔNG TÀN

Em có về biết lạnh quê anh không?
Rét mùa đông đang ồn ào tiếng gió
Lá bàng khô rơi đầy con ngõ nhỏ
Trơ trọi thân cây trước gió lạnh lùng.

Hết mùa đông cây lại nở như rừng
Cơn gió rét đang ru mầm lộc nhú
Những chồi non sắp đến ngày thôi ngủ
Đón xuân về cây lại nhớ mùa đông

Về quê anh rét làm chí em nồng
Cơn khát nắng trong lòng luôn trỗi dậy
Như cây bàng bên đường em sẽ thấy
Lúc nắng về cây ấy sẽ mát râm.

Có mùa đông mới có những lộc mầm
Trang điểm thêm cho đất trời đẹp đẽ
Vượt khó khăn để cuộc đời tươi khỏe
Lá non xanh sẽ trẻ mãi không già.

Xuân Quý Mão

CÓ PHẢI KHÔNG CON

Này con ơi tình đời như biển lớn!
Bao nước mặn làm ra muối cho nhau
Đại dương sâu chưa bao giờ hết mặn
Biển nồng nàn đưa cơn khát theo về.

Này con ơi tình người như muối trắng!
Con có hay vị muối mãi không phai?
Đời chúng ta đừng bao giờ hết mặn
Để biển đời sinh muối mãi trong lòng…!

Có phải con là muối của mẹ cha?
Vị mặn nồng không bao giờ hết khát
Có phải con là mặt trời không nhạt?
Để chiều về cha mẹ vẫn rực hồng.

Con biết không? Tình mẹ cha cao vút!
Có biết bao cái đẹp dành cho con!
Tình không phai,muối biển lòng vẫn mặn!
Bởi đời người: Cha mẹ là đại dương…!

13/11/2022

Ngô Hải An

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: