25/02/23 – 09:02
ƠN CHA NGHĨA MẸ
Cha ơi sao nở xa rời
Để bao thương nhớ giữa trời vu lan
Biết bao đau xót vô vàn
Ơn cha nghĩa mẹ nguyện mang cả đời
Nuôi con từ thuở à ơi
Đến khi khôn lớn cuộc đời sáng tươi
Nhưng rồi đâu hỡi cha ơi
Mẹ cũng theo người nào hỡi chốn nao
Để thương để nhớ dâng trào
Năm mong tháng nhớ len vào trong mơ
Thâm tình đêm viết vần thơ
Gởi thương gởi nhớ lời thơ dâng Người
Chúc Cha Mẹ mãi yên ngơi
Ở nơi chín suối muôn đời nghỉ an
Thân con ghi tạc đá vàng
Công ơn dưỡng dục cưu mang của Người
Ngàn năm đâu thể nào vơi
Bóng cha mẹ mãi bên đời tương lai
Tình cao hơn núi sông dài
Nguyện luôn nhớ mãi nào phai nhạt màu
Bây giờ cha hỡi nơi đâu
Con xin nguyện khắc ân sâu nghĩa dày
Mẹ ơi xa mãi tháng ngày
Nghĩa mẹ mãi mãi lòng này đâu quên.
YÊU THƯƠNG MỘT ĐỜI
Mẹ ơi! gian khổ vì đâu
Nuôi đàn con lớn dãi dầu gió sương
Nhạt phai xuân sắc tuổi hường
Gian nan vất vả yêu thương chẳng mòn
Cả đời tần tảo vì con
Dầm mưa dãi nắng sắt son một lòng
Cho dù đời lắm bão dông
Vẫn luôn mơ ước mỏi mong sớm chiều
Cho đàn con nhỏ thân yêu
Ấm êm khôn lớn lắm nhiều tương lai
Dù cho tháng rộng năm dài
Tình Mẹ mãi mãi nào phai nhạt màu
Dù cho bạc phết áo nâu
Cõng mưa cõng nắng bạc đầu gió sương
Nào chi quản ngại xuân hường
Tháng năm cõng mãi yêu thương một đời.
TRỌN ĐỜI KHẮC GHI
CÔNG của mẹ bao la trời biển
ƠN của cha vĩnh viễn muôn đời
VÍ như ngọn núi ngất trời
TỰA như sông nước ngàn đời nào vơi
BIỂN mênh mông ấm đời tình mẹ
TRỜI cao cao ắt sẽ tình cha
TÌNH con ghi khắc nào nhòa
CHA là tất cả cha là thái sơn
NGHĨA ơn đó mãi còn ai hỡi
MẸ dãi dầu cũng bởi vì con
TRỌN đời ghim khắc lòng son
ĐỜI cha đời mẹ chẳng mòn trong ta
KHẮC vào tim đậm đà tình mẹ
GHI vào lòng vạn lẻ cha ơi
CÔNG ƠN VÍ TỰA BIỂN TRỜI
TÌNH CHA NGHĨA MẸ TRỌN ĐỜI KHẮC GHI.
Ngọc Ẩn (Câu khoán mượn)
TÌNH CỦA MẸ
Tình của mẹ bao la như trời biển
Lắm mênh mông hiển hiện mãi bên đời
Đã lâu rồi sao quên được người ơi
Buổi Vu Lan vọng khơi niềm thương nhớ
Những ân tình nắng mưa cùng che chở
Suốt cả đời nào than thở thở than
Luôn yêu thương tình mãu tử ngập tràn
Nuôi dạy dỗ bảo ban đàn con trẻ
Nên vóc thành hình từ khi còn tấm bé
Chẳng roi đòn lời nhỏ nhẹ nâng niu
Luôn yêu thương lòng hết mực cưng chìu
Đời tần tảo bao điều lo cuộc sống
Dạy con trẻ được nên hình nên bóng
Chẳng than phiền ước vọng sáng tương lai
Chẳng thở than luôn chăm chỉ miệt mài
Mong các con một mai đời tươi sáng
Lắm khổ sầu chẳng một lời than vãn
Cả cuộc đời năm tháng chỉ vì con
Người ra đi đàn con trẻ mãi còn
Tình của mẹ nào hao mòn quên lảng
Rằm tháng bảy ngày đại lễ Vu Lan
Bông hồng trắng nguyện đan cài trước ngực
Cùng ước vọng với muôn vàn lời chúc
Mẹ yên lòng ngơi nghỉ phúc nghìn thu.
NGHỀ CAO QUÝ
Có gì hơn nghề làm nhà giáo
Rắc gieo trồng hoài bảo ước mơ
Vun bồi rèn giũa tuổi thơ
Cuộc đời rạng rở giấc mơ ngọt lành
Nào ai hỡi công thành danh toại
Suốt cuộc đời sao khỏi mang ơn
Ngàn năm nhớ mãi chẳng sờn
Công người dạy dỗ bôi trơn cuộc đời
Công cô thầy nào vơi cạn hỡi
Cả một đời cũng bởi vì ta
Bảo ban dạy dỗ thật là
Chẳng hề quản nhọc muốn ta nên người
Có gì đẹp tuyệt vời hơn thế
Nghề ươm mầm không dể một mai
Sá chi gian khó miệt mài
Cũng vì thế hệ tương lai Nước Nhà
CÔNG ƠN TRỜI BIỂN
Ai cũng có khoảng thời hồng son trẻ
Tuổi học trò bước khẽ đến tương lai
Cùng tháng năm rèn con chữ miệt mài
Nhồi kiến thức thuở một hai bập bẹ
Ghi tạt dạ ta nào quên người nhé
Công cô thầy nhỏ nhẹ dạy bảo ban
Buổi đầu tiên mọi thứ rất ngỡ ngàng
Luôn hết mực sẻ sang nguồn trí tuệ
Ơn trời biển thật tuyệt vời như thế
Rạng ánh dương đâu dễ cũ phai mờ
Ru vào hồn thêu dệt mảnh đời thơ
Trào cháy mãi không bao giờ nhoà nhạt
Tình ngào ngọt thiên thu êm giọng hát
Chảy tràn trề dào dạt những yêu thương
Toả ngát ngan trọn vẹn dưới mái trường
Chẳng ngại khổ ngời tấm gương sáng tỏ.
CÔNG ƠN – HIẾU ĐẠO
CƠM dẻo thơm ơn người nuôi nấng
CHA sớm chiều nào quãng gió sương
Áo tươi đẹp thắm sắc hương
MẸ hiền tần tảo năm trường vì con
CÔNG dạy dỗ luân thường đạo lý
THẦY cô luôn chăm chỉ tháng ngày
Nên mình phải biết hăng say
Người người phải hiểu điều hay gắng rèn
HIẾU đạo ân đầu tiên phải học
NGHĨA tình đời tức tốc phải thông
DỰNG nên sự nghiệp tươi hồng
XÂY ngàn hy vọng quyết không nản lòng
ĐÁP nghĩa ân vun trồng nhịp sống
ĐỀN ơn người chèo chóng dựng xây
CƠM CHA ÁO MẸ CÔNG THẦY
NÊN NGƯỜI HIẾU NGHĨA DỰNG XÂY ĐÁP ĐỀN.
Ngọc Ẩn (câu khoán mượn)
Bùi Ngọc Ẩn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang