25/02/23 – 01:02
RỚT MẢNH TÌNH THƠ
Rớt mảnh tình thơ lật chỏng quèo
Tôi đành chết lặng đứng nhìn theo
Hồn đau khắc khoải càng teo héo
Xót dạ bâng quơ cứ nhẽo nhèo
Dính tại đầu non treo vắt vẻo
Rơi cùng cuối bản lượn lờ đeo
Tim hồng gắng giữ mong đừng quẹo
Thế chẳng còn chi đã lộn lèo.
HAI LỐI MỘNG
HAI nẻo cách thuyền quyên lãng tử
Thắm hương tình hoài cứ vấn vương
Chữ nợ duyên sắc đượm miên trường
Đôi trai gái dệt THƯƠNG xe nhớ
LỐI hò hẹn đậm màu muôn thuở
Niệm ước ao rực rỡ tim hồng
Chung bóng hình thoả nỗi ngóng trông
Cùng tô vẽ khắt lồng vun vén
MỘNG mơ được ân nồng ái vẹn
Đến ngàn sau cháy bén rạng ngời
Buổi đăng trình dịu ấm tràn cơi
Thật diễm tuyệt ru hời thoả nguyện
Dấu yêu ạ nhịp hoà lưu luyến
HAI nửa mình tính chuyện trăm năm
LỐI ta đi đẹp ánh trăng rằm
MỘNG lý tưởng huyên thâm sáng lạng.
TỪNG KỈ NIỆM
Tình đã lỡ thôi đành chôn kỉ niệm
Thuở chúng mình màu mực tím bên nhau
Úa tàn phai theo năm tháng nhỉ nhàu
Còn chi nữa mơ trầu cau thắm thiết
Nỡ xa cách chốn trời nao biền biệt
Nay xuân về da diết nhớ làm sao
Em có hay có biết mãi phương nào
Anh sầu khổ ước ao ngày tương ngộ
Hồn hoan hoải mong chẳng còn giông tố
Được chung cùng bến đổ dệt yêu THƯƠNG
Trọn yến oanh tô vẽ giấc mộng hường
Ngàn hoa nở toả hương nồng dịu ấm
Nhưng ai hỡi ở nơi đâu thăm thẳm
Để giọt buồn gặm nhấm trái tim côi
Nỗi vướng mang oán nghiệt đến bồi hồi
Nghe vụn vỡ chảy trôi TỪNG KỈ NIỆM.
THƯƠNG NHIỀU LẮM
Thương nhiều lắm đêm dài trăn trở
Bởi đôi mình làng lỡ cách chia
Mùa xuân nay đã đến rồi kìa
Hoài cứ phải ai kia biền biệt
Bao mòn mỏi người ơi có biết
Nỡ để tình oan nghiệt trái ngang
Cõi lòng thêm đau xót vô vàn
Khi chiều xuống miên man rệu rã
Nơi xa hỡi sao mà nhớ quá
Ước tương phùng tất cả quyện chung
Đường tương lai trải bước ta cùng
Bên nhau mãi dệt khung trời mộng
Nguyện thêu vẽ dựng xây cuộc sống
Tươi rạng ngời sắc lộng hương yêu
Thoả khát khao trọn vẹn bao điều
Hồng rực cháy nồng phiêu ngào ngạt.
BẾN ĐỢI TÌNH YÊU
BẾN quạnh vắng âu sầu nhung nhớ
ĐỢI thuyền về duyên nợ bện đan
Tình vấn vương da diết ngập tràn
YÊU tha thiết miên man vọng tưởng
BẾN khắc khoải trông chờ vạn hướng
ĐỢi mỏi mòn hình tượng mến thương
TÌNH trao nhau êm toả sắc hường
YÊU nhiều lắm chia Phương vẫn cứ
BẾN muôn thuở mộng mơ thiếu nữ
ĐỢI cau trầu lãng tử kết giao
TÌNH chứa chan thắm vị ngọt ngào
YÊU miết mãi khát khao ái quyện
BẾN thệ nguyền suốt đời lưu luyến
ĐỢI xuân hồng tính chuyện trăm năm
TÌNH lung linh đẹp ánh trăng rằm
YÊU dấu hỡi xa xăm hoài ngự.
Bùi Ngọc Ẩn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang