Chùm thơ tình – Nguyễn Ngọc Sơn (Quảng Trị)

28/02/23 – 08:02

Tác giả Nguyễn Ngọc Sơn

YÊN Ả MỘT MIỀN QUÊ

Bình minh nắng đẹp trải muôn nhà
Lộng lẫy miền quê hiển hiện xa
Ruộng lúa mơ màng viền khói mộng
Hàng tre rạng rỡ điểm vân ngà
Yên lành một sớm xuân tươi rạng
Tĩnh lặng chiều hôm hạ bước qua
Cảnh sắc trời mây đầy ảo diệu
Làng, thôn mãi rộn tiếng chim ca

SNN 24/2/2023

BIỂN VÀ EM

Gió hát gì mà Biển xanh cuộn sóng
Từng ngọn dâng xua bọt trắng vỗ bờ
Em hát gì mà khiến đá ngu ngơ
Để rêu phủ xanh một màu thương nhớ
Biển và em tình yêu anh rộng mở
Biển trong hồn còn em ở trong tim
Từng dải cát in dấu cuộc trốn tìm
Sóng dạt dào hôn lên bờ mải miết
Tình yêu Biển trong anh là bất diệt
Bao thương yêu anh gửi gió sóng chiều
Tít mù khơi xanh xao gió tiêu diêu
Gởi cho em biết bao điều nhung nhớ
Sương xuống thấp sóng rì rào tan vỡ
Như tiếng ai nức nở mỗi đêm về
Biển và em cùng bao nỗi đam mê
Kết vần thơ ươm đầy trong mắt biếc.

Ảnh Tác giả

TÌNH CỜ YÊU

Không biết nữa…giữa dòng đời xô đẩy
Ta gặp em mà cứ thấy quen quen
Giữa ngã tư đường phố đã lên đèn
Vai gầy guộc mon men theo bước nhỏ
Không biết nữa…gặp nhau như thế đó
Giữa tâm hồn đơn chiếc bỏ vào nhau
Rồi cứ thế hòa nhập với nỗi đau
Của thế thái, nhân tình sầu muôn ngả
Không biết nữa…. bàn tay lạnh buốt giá
Tìm lấy nhau đan cả năm ngón vào
Nắm chặt tay cho vơi bớt nỗi đau
Cho hòa nhịp thoát lên màu ân ái
Không biết nữa…dặm đường ta phải trải
Là gập ghềnh, là mãi mãi gian truân
Xích vào nhau cho tim được ấm dần
Nghe nức nở khúc tự tình xuân trỗi
Không biết nữa…ngoài kia nghe gió thổi
Ta ấm lòng khi môi chạm vào môi
Và cứ thế mặc kệ với cuộc đời
Yêu là chỉ biết người bên hạnh phúc.

 

THƯ TÌNH CUỐI MÙA ĐÔNG

Anh viết bức thư tình
Cuối mùa đông rồi nhé
Gió chợt ru khe khẽ
Từng chiếc lá đong đưa

Lất phất những hạt mưa
Như bụi mờ trên phố
Tình ta như thác đổ
Ào ạt mãi cuối trời

Tình ta như mưa rơi
Nhè nhẹ trên đám cỏ
Tình ta như ngọn gió
Cuốn hoài theo tháng năm

Đời cứ mãi thăng trầm
Sao tựa như nốt nhạc…
Hay tựa như bài hát
Làm say đắm mãi thôi

Tình ta như dòng trôi
Con sông xanh hờ lững
Dòng nước cứ lững thững
Dạo quanh khúc đìu hiu

Mùa đông nay trái chiều
Gió mùa về vàng vọt
Tình ta sao dịu ngọt
Như làn điệu quê hương

Đi xa nhớ với thương
Khúc tự tình dạo ấy
Tình ta như hàng cây
Mãi màu xanh ấm áp

Đông qua xuân tươi đẹp
Ta cùng chung lối về.

 

VỀ QUÊ
(Thủ vĩ ngâm)
Ai về Quảng Trị với em không?
Đỏ thắm vườn hoa quả chín hồng
Rau xanh bãi trước còn chờ đợi
Lúa tốt đồng sau mãi ngắm trông
Mơ màng cảnh đẹp miền sông núi
Mộng tưởng lầu son chốn lạc rồng
Mĩ miều thôn nữ cười duyên dáng
Ai về Quảng Trị với em không?

Nguyễn Ngọc Sơn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: