01/03/23 – 09:03
HOA LÊ TRẮNG
Tháng Ba lạnh giữa phố đông gió nắng
Chợt sáng bừng lê trắng khoảng riêng xa
Cánh ngây thơ hoa nụ mỏng mượt mà
Khép e lệ như còn trong giấc ngủ
Hoa lê trắng gợi niềm thương nhớ cũ
Những ngày xa ấp ủ bóng hình tim
Thủa băng trinh khiết ngọc mải mê tìm
Cùng chạy trốn giữa cây rừng nghiêng ngả
Hoa điểm cánh rơi trên đầu lả tả
Tô hồng lên ửng má một màu sen
Mấy chục năm hương tóc chẳng thể quên
Khi đón gió chặn đầu nàng trinh nữ
Rồi bom đạn kéo dài đời lữ thứ
Em sang ngang nắng tự trải vườn lê
Biết bao lần muốn lại được trở về
Duỗi thân nhọc dưới bóng quê quạnh quẽ
Đến sớm nay khi vừng dương lặng lẽ
Điểm giọt vàng hoa trắng giữa phố đông
Em ở đâu còn nhớ đến hay không
Tháng Ba xưa thủa lông nhông gió cuốn.
Ngày 26/2/2023
THƠ VÀ TÌNH
Thơ là mạch sống của tình
Vần thơ ghép nối chúng mình nên duyên
Bao năm lòng nặng ưu phiền
Thơ không gặp bạn
thuyền quyên hững hờ
Đêm về u uẩn giấc mơ
Canh dài ướt đẫm một bờ tóc mai
Đêm sương giọt ngắn giọt dài
Chuông chùa văng vẳng có ai tỏ bày
Tay mình lại nắm bàn tay
Thơ – Tình nuôi mộng chờ ngày nắng lên
Trời cao như tỏ nỗi niềm
Bút hoa đã được nên duyên tấn tần.
19/6/2022
Bùi Nhân Qúy
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang