Chùm thơ quê nhà tôi ơi – Thụy Du

06/03/23 – 10:03

 

QUA Ô CỬA NHỎ

Qua ô cửa nhỏ
em thấy gì ở đó
phải non xanh biển bạc quê mình?
bài học vỡ lòng
trang sách thơm tho
chứa tình yêu quê hương nồng thắm.
cha ông ta một đời gây dựng
những bữa sắn khoai lót bụng…
giữ nước nhà.
trang sử hào hùng ghi lại nào phải điêu ngoa
trận Bạch Đằng
trận Điện Biên ngày trước
ta lớn lên ngày ngày có được
cơm gạo ngon giấc ngủ yên bình.
nắng vẫn hồng
ánh mắt trẻ lung linh
tình yêu xưa chưa bao giờ nguội tắt
em hỡi em!
đường đời muôn ngõ ngặt
hãy vui lên hoa vẫn nở giữa đời thường.

 

LỐI NHỎ CON VỀ

Con về hà hít vị quê
Nghe trong làn gió say mê hương lành
Đàn gà thong thả dạo quanh
Chú chim ca hát trên cành líu lo.

Về ngồi bên mẹ chuyện trò
Cùng cười cùng nói nhỏ to bao điều
Chiều quê cao thấp cánh diều
Hồn nương theo những phiêu diêu đất trời.

Ngoài sân chiếc lá nhẹ rơi
Ngày trôi theo những gọi mời yêu thương
Hương quê đầy ắp vấn vương
Nồng nàn góc nhớ miên trường dấu yêu.

 

 ĐI XA ĐỂ TRỞ VỀ

Con lại về lân la ở đồng quê
Nhìn lúa trĩu bông vàng ươm chờ ngày gặt
Con trâu cuối ngày thung thăng thả bước
Gió lao xao đùa nghịch với lúa vàng.

Con ngồi đây, lòng nhẹ bỗng thênh thang
Được sống lại tuổi thơ, mắt môi cười hớn hở
Xa xa cánh diều no gió
Những em thơ nô nức vui đùa.

Chiều buông dần, khói bếp tỏa hương đưa
Những món ăn ngon đậm đà vị mẹ nấu
Bát chè xanh cũng như có giấu
Chút mùi riêng mà đi xa con lại muốn trở về…

 

 HAY MÌNH VỀ QUÊ ANH NHÉ!

Hay mình về quê sống nhé
Khu vườn xinh có cây trái bốn mùa
Chiếc võng nhỏ bắt qua, trưa nằm nghe gió hát
Chú chim chuyền rúc vào tán lá an nhiên.

Mai về quê, em giũ bỏ muộn phiền
Tựa vai anh, bình yên nhìn mây trời lãng đãng
Đàn gà thong dong vui chơi cùng bạn
Khóm hoa hồng e ấp thoảng khoe hương.

Giấu hộ em những mưa nắng ẩm ương
Phố xa hoa, phố buồn hơn trăm ngàn câu chuyện kể
Bước chênh vênh, em xác xơ…khóc cười đến tệ
Ngoảnh mặt nhìn phía nào cũng cảm thấy cô đơn.

Về quê thôi! Anh và em chắc chắn sẽ vui hơn
Chẳng bon chen, cuốn trôi theo tháng ngày vội vã
Anh chăm vườn, hòa mình vào cỏ cây hoa lá
Khói bếp thơm, em đun củi pha trà.

Phía cuối vườn, anh trồng vài cây cà
Em ra hái, chiên vàng cùng mắm tỏi
Kệ Đông sang hay ngày hè nắng rọi
Giấc say nồng, anh bên cạnh chở che…

 

NHỚ NHÀ

Con muốn về đắm mình vào sông quê
Dòng nước mát, tưới cõi lòng cháy khát
Đời ngoài kia lắm đắng cay, lạnh nhạt
Con dại khờ ôm nỗi nhớ diết da.

Con muốn về theo chân mẹ, chân ba
Ra vườn trồng rau, ngồi dưới bóng tre hóng gió
Cười nói huyên thuyên, kể chuyện này chuyện nọ
Miệng cười vang như đứa trẻ thuở nào.

Con muốn về nghe chim hót trên cao
Quên những bon chen thị thành vất vả
Lòng người nông sâu, dối lừa mặc cả
Phố đông người chẳng hợp với gái quê.

Con muốn về rong chơi ở triền đê
Tĩnh tâm nghe tiếng kinh cầu vọng lại
Vờ an vui, giấu lòng đau tê tái
Chẳng khóc cười như đứa trẻ lên ba.

Con muốn về sống lại chốn quê nhà…

 

CHỈ MUỐN VỀ NHÀ

Chỉ muốn về với mẹ ta thôi
nghe chim hót líu lo trên vòm lá
đường làng quanh co
gió chiều êm ả
bụi tre xanh ru giấc ngon lành.

Chỉ muốn về ăn lại chén canh
vài ba lát thịt heo kèm sung dầm để trong ngăn tủ
à ơi bình yên trú ngụ
đôi ba câu chuyện cười
chẳng đầu – cuối
vu vơ…

Muốn trở về sống lại tuổi ấu thơ
theo mẹ theo cha ngày ngày ra bãi
tỉa bắp
trồng rau
đến mùa gặt hái
quả bầu vườn
nhìn yêu đến là yêu.

Làm lụng tay chân
sớm sớm
chiều chiều
bên ngọn đồi đàn trâu thung thăng gặm cỏ
hè về nhìn cánh diều no gió
đời quê nghèo
nhưng ấp áp yêu thương.

THỤY DU

 

 

 

 

 

 

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: