Chùm thơ Phan Trọng Lan (Đắk Lắk)

23/11/21 – 07:11

PHAN TRỌNG LAN
Chùm thơ viết về Cao Nguyên nắng gió 
Nhà giáo, nhà thơ Phan Trọng Lan
Mùa hoa cà phê 
Tháng giêng hoa nở – cà phê 
Họa mi, sáo sậu hót về sương mai
Trắng trong như dải hoa lài 
Cà phê mây trắng cõng dài Cao Nguyên 
Từng đàn ong nhỏ truân chuyên  
Chắt chiu hút mật dắt chuyền theo nhau
Hương đưa ngào ngạt sân sau 
Gió hờn hương ngạt, trắng đầu đồi nương 
Tháng giêng thao thức nhớ thương 
Về bên bến đợi vấn vương một người 
Sáo ơi có phải quên lời 
Ngày này hôm ấy à ơi ta cùng… 
Hoa cà theo gió lạnh lùng 
Hoàng hôn nay cũng về cùng theo ong 
Tình nồng ta đã từ nay
Nối mùa hai ngã xa bay theo về 
Con ong chăm chỉ mê say
Bao giờ tàn hết mùa này tháng giêng 
Ong con mỏi cánh bao miền
Còn ta mỏi gối truân chuyên với tình.
Buôn Mê Thuột 19 tháng 01 năm 2019
                                   
Hoa cà phê 
Hãy lên Cao Nguyên thử một lần 
Tuyệt trần hoa đẹp như tiên cảnh 
Một giàn trắng xóa gọi mùa xuân
Lấp lánh chùm hoa ở mỗi cành
Tăng thêm xuân sắc đẹp muôn phần
Âm thầm góp nhặt bao tinh túy   
Giọt đắng cà phê kết tình thân  
Ai đến rồi  đi cũng thấy gần.
Buôn Mê Thuột 30/12/2018
                            
            Mơ màng 
Trời xanh say đắm hoa cà phê 
Lộng gió Ban Mê một buổi chiều
Ảo mộng thả hồn – người thi sĩ 
Tình duyên lỡ kiếp kẻ hàn vi
Nhìn xa trên cao vách núi  đá
Dưới khe cỏ lá mọc rong rêu 
Nhắm mắt đưa chân vào cõi  mộng
Mơ màng tiên nữ bước xiêu riêu…  
Buôn Mê Thuột, 21/5/2018
                      
Em là cô gái Ê Đê
Em là cô gái Ê Đê 
Sớm hôm nương rẫy tối về bên khung
Nắng mưa em cũng biết chừng 
Giúp mí gặt lúa, gùi cùng Ama 
Quanh năm vất vả nương xa
Lưng ong em vẫn mượt mà xuân sang
Đôi mi cong vút mơ màng 
Đôi mắt đen láy dễ dàng nhận ra.
Em về trai tráng làng ta
Buôn trên, xóm dưới lượn là ngóng trông 
Gánh gồng em phải đèo bồng 
Thân mang họ mẹ, lo chồng lo con.
Trên đồi váy vải lưng ong
Về nhà dệt thổ, áo chồng, Ama…
Dầm mưa dải nắng không ca
Vẫn thêu vẫn dệt cả nhà vui khen.
Chân em men suối, ven triền
Trường ca Đam San bà truyền hôm nao
Múa xoan em vẫn tự hào
Cồng, chiêng, trống, sáo điệu nào cũng hay.
Chân em đi mãi tháng ngày
Môi em vẫn thắm, tóc đầy hoa thơm.
Ngày 26 tháng 7 năm 2019
                            
Về với Buôn Ma Thuột
Ban Mê hai tiếng tuyệt vời 
Nghe trong cổ tích ngời ngời yêu thương 
Từ xa tiếng vọng của thơ 
Sêrêpôk chảy ngược ai ngờ được không 
Ta nghe tiếng trống, cồng chiêng 
Hòa âm một điệu Đờ Ray đứng chờ 
Thác Đray chuyện tình một thủa 
Đôi trai gái yêu nhau bị rủa không thành 
Voi Buôn Đôn – “Vua của núi rừng” 
Cũng thua A Ma Công anh hùng quản voi
Hồ Lăk êm đềm mới mẻ
Bóng Kơnia che cả nắng và mưa 
Ban mê những chiều lộng gió 
Quyện lòng người dào dạt nhớ thương 
Đến đây thưởng thức cà phê 
Kết tinh vị đắng hương trời, kết thân. 
Buôn Mê Thuột, 13/04/2018
                             
Về với Đà Lạt
Đà Lạt thân thương với phố phường
Để lại cho ta lắm vấn vương
Ánh đèn phố thị ánh trăng mờ
Mắt ai đưa tình nơi ánh nguyệt
Đêm Đà Lạt hương thơm kỳ lạ
Anh đến đây uống giọt hồn em
Đắm say rồi! Ngắm cánh hoa mềm
Hoa Đà Lạt thân thương mãi nhớ
Đến đây Đà lạt với yêu thương
Với Xuân Hương dạt tình thiếu nữ
Ai qua đây cũng dâng trào nỗi nhớ
Thung lũng tình yêu mãi đợi chờ.
Đà Lạt, 30/12/201 
                           
Về phố núi
Ai về phố núi ngàn mây
Tìm trong duyên nợ ta đây vẫn còn  
Rượu cần chưa uống, nàng ngon
Kìa nàng phố núi hãy còn hồn nhiên.
Trùng phùng đất đỏ đây miền
Rền vang phố núi, cồng chiêng một vùng
Về đêm ánh lửa bập bùng 
Soi vào tâm thức núi rừng Tây Nguyên 
Ai chờ ai đợi đầu nguồn 
Nao nao thao thức để buồn cho ai
Đêm về se sẽ gió bay
Miên man gió núi như ai đứng chờ. 
Ta chìm vào giữa tầng mây 
Lâng lâng thung lũng ngất ngây muôn trùng
Em về nơi  ấy một vùng 
Dù cho ghềnh thác ta cùng theo em.
Buôn Mê Thuột 11tháng 4 năm 2017   
                   
 Thăm Nhà Đày Buôn Ma Thuột
(Thầy trò trường THCS Hòa Đông thăm nhà đày Buôn mê Thuột 26/2/2017)
Anh cùng em bước vào chuồng cọp
Lòng quặn đau, nước mắt rưng rưng
Tên ác ôn dốc người cộng sản 
Địa ngục trần gian ở đây rồi 
Bao tù nhân vượt ngục không về
Khí hùng chói rạng cả non sông
Sống đem tấc dạ đền non nước
Chết để tình thương với mọi nhà
Đến đây ta thấy thẹn với lòng 
Không trà, chẳng rượu với hương hoa
Nhà đày điểm hẹn của hai ta
Để viếng người xưa mới thật là…! 
Buôn Mê Thuột, 26/ 2/2017 
 Ban Mê vào hạ
Mùa hè về với ban mê 
Nhìn em mái tóc từng thề hôm nao
Ban mê lộng gió bốn mùa
Cà phê, đất đỏ làm mê lòng người 
Anh say không phải rượu cần 
Mà say chỉ bởi cái tình Ban mê 
Say vì phố núi bình yên
Với bao kỷ niệm, với tình em trao
Ban mê tháng sáu mùa mưa 
Bằng lăng hoa tím đung đưa, đưa tình 
Đỏ tươi phượng vĩ đứng nhìn 
Nhớ ngày hôm ấy chúng mình yêu nhau.
Ban mê giờ đã đổi thay
Cà phê hoa lá làm say lòng người 
Tình ta như đám cỏ may
Ba zan đất đỏ vẫn rày bám theo.
Buôn Mê Thuột 25 tháng 4 năm 2020
 Phan Trọng 

2 thoughts on “Chùm thơ Phan Trọng Lan (Đắk Lắk)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: