10/05/23 – 05:05
MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG GỬI NGƯỜI XA
Gửi người phương xa một chút tình
Là tình quê đó hương tháng Ba
Mùa xuân muôn hoa khoe sắc thắm
Ong bướm dập dìu tìm nhụy hoa
Gửi tới phương xa một món quà
Tình yêu sông núi đậm hồn ta
Một thời thơ trẻ còn đọng mãi
Bên dòng sông quê vọng ước mơ
Gửi người phương xa cả tình thơ
Đường xưa ta cùng chung lối về
Chiều xuân huyền ảo hoàng hôn tím
Tháng Ba kỷ niệm mãi trong tim
Gửi cả hồn quê lẫn nét huyền
Quê hương ta đẹp cảnh thiên nhiên
Ngàn nưa trải dài màu xanh biếc
Hàng cây cổ thụ dạng ngời ca
Đậm đà hương sắc của tháng Ba
Mùa xuân phong cảnh thật hài hòa
Nơi quê yên bình thơ mộng quá
Một thoáng quê hương gửi người xa.
MIỀN QUÊ YÊU DẤU
Quê tôi đó dẫy núi ngàn vời vợi
Mùa thu sang hồ hởi biết bao tình
Yêu thật nhiều cái tên gọi Tân Ninh
Sâu tâm khảm trái tim mình luôn nhớ
Mọi người hỡi nơi quê nhiều duyên nợ
Đi xa rồi cách trở nỗi nhớ mong
Mỗi ngày qua nghe rạo rực cõi lòng
Nhịp tim trỗi lắng trong nguồn xúc cảm
Thu đang độ vào giữa mùa tháng Tám
Nắng gắt gao đến rám cả trái bòng
Đỉnh Núi ngàn ta vẫn cứ thong dong
Ngắm cảnh đẹp về bên dòng suối mát
Kìa mấy trẻ vui đùa đang nhặt hạt
Tiếng suối reo vang khúc hát non ngàn
Thắm nồng nàn tình cảm đượm chứa chan
Lòng phấn khởi ngập tràn nơi đất mẹ!
NGÀY VỀ QUÊ
(Cảm tác theo ánh viết vui thôi nhé mọi người !)
Xa xứ sở nay trở về phố Núi
Hai bên đường tre bụi mọc mơn man
Làng quê tôi tên gọi dãy Nưa Ngàn
Bao xúc cảm chứa chan tình đất mẹ
Đi tàu hỏa sợ say nên là né
Máy bay thì có vẻ chẳng thăng hoa
Mà cũng không chịu đi chuyến xe đò
Liền sang chảnh gọi người qua xe ngựa
Vui hứng khởi ngắm hoa rừng lau nứa
Suốt dọc đường chọn lựa tuyệt vời sao
Gió vi vu đùa tiếng lá xạc xào
Chim nhảy nhót trên cành cao hồ hởi
Kía làng bản quê tôi đang đổi mới
Hết đói nghèo tiện lợi mạch giao thông
Cánh đồng xa bát ngát lúa chiêm trồng
Dòng phiêu lãng con sông quê dào dạt
Bao kỷ niệm dâng trào trong câu hát
Tháng tám về đón những hạt mưa rơi
Vọng đâu đây lời của mẹ ru hời
Vừa chạm đất lòng thảnh thơi phấn khởi
Nhìn trước mặt tâm hồn vui phơi phới
Cảnh làng quê nông thôn mới đẹp ngời
Nhà cao tầng màu ngói đỏ thắm tươi
Yêu nhiều lắm tình người luôn thân thiện
Lên thị trấn quê hương đà phát triển
Ngày qua ngày lại ước tiến đi lên
Đẹp giàu hơn và mãi mãi vững bền
Quê tôi đó cảnh thiên nhiên hùng vĩ!
EM GÁI QUÊ
Em là cô gái chỉ làm nông
Nhà quê mùa đến bận cấy trồng
Nắng dãi mưa dầm những hôm sớm
Hồn thơ em vẫn trải ngập lòng
Nơi xa người hỡi có biết không
Gái quê vất vả má vẫn hồng
Niềm vui hạ bút vần thơ thả
Tình quê chan chứa thật ấm nồng
Cánh đồng bát ngát rộng mênh mông
Cò bay mỏi cánh đậu trên đồng
Mùa vụ mang về nhiều no ấm
Miền quê em đó thắm hương nồng
Quê em đẹp lắm thỏa niềm mong
Cây xanh bóng mát hoa chen trồng
Hương toả ngát thơm yêu nhiều lắm
Quê em ở đó người về không!?
NGỌC NGUYỄN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang