17/05/23 – 02:05
HƯƠNG QUÊ
(Kính tặng những người con xa quê)
Quên sao được nồi tôm kho hôm trước,
Cá ngoài đồng cha bắt tối đêm mưa.
Đi học nhớ hương hoa thơm đầu ngõ,
Nhớ canh cua, cà pháo muối tan giòn
Đêm vừa xuống ta ngồi nghe cha kể,
Giêng, Ba, Bảy quê mình xưa nghèo khó.
Tháng Tư về ngày giáp hạt sắp qua,
Quên sao được những hôm ngày đói khổ.
Nồi cơm đầy sắn độn với khoai lang,
Xa quê rồi vẫn khắc khoải nhớ quê,
Tuổi thơ xưa bao ký ức tràn về.
Theo chân mẹ đi mò tôm, bắt cá,
Kho tương bần ăn cả thịt lẫn xương.
Nay khôn lớn thương cha già đến thế,
Tấm thân gầy mẹ cặm cụi vì con.
Lớn khôn rồi nay vẫn khóc nỉ non,
Chưa báo hiếu cho tròn câu ân nghĩa.
Nước mắt dòng xin tạ nỗi mẹ cha,
Quê hương ơi bao khát vọng ngày xưa.
Vẫn luôn nhớ như tình nào thủa trước,
Đưa ta về bao ký ức tuổi thơ.
Trưa vội đến cùng đàn trâu tắm mát,
Tối lại về dưa muối với canh chua.
Quê hương nhớ bao ân tình một thủa,
Sống chân tình cho trọn nghĩa quê hương.
Hà Nội, ngày 12/5/2023
Đào Vinh Quang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang