Chùm thơ tình – Đặng Minh Nữ Nữ

16/05/23 – 02:05

Tác giả Đặng Minh Nữ Nữ

 

 

THƯ GỬI CON

Bỗng dưng cảm thấy bồn chồn
Viết thư viết gửi đến các con đỡ buồn
Chúc con: sức khỏe luôn luôn
Sanh phương phải nhớ cội nguồn tổ tông
Thấu thay trong cảnh ruộng đồng
Nắng, mưa tầm tã hoài công nhọc nhằn
Vùng lên thoát khỏi khó khăn
Xóa mờ tủi nhục, băn khoăn một thời
Vùng lên tô điểm cuộc đời
Công thành, danh toại sáng ngời tuổi – tên
Chương trình bài vở chớ quên
Hễ mà có chí lập nên bảng vàng
Con ơi… chớ sống nghênh ngang
Có ngày ắt phải tiêu tan, bần cùng
Chớ mà bất hiếu, bất trung
Trời đâu có để, có dung nên người
Cố lên trỗi đặng nhịp cười
Vì nên sự nghiệp tốt tươi một nhà
Tương lai phần lớn do ta
Bê tha, phung phí, khó mà lập thân
Nghề cha, nghiệp mẹ, tảo tần
Quanh năm, suốt tháng xoay vần mượn, vay…
Còng lưng, quần quật suốt ngày
Làm con đâu hiểu khổ thay hỡi trời!
Làm sao ngất mặt với đời
Làm sao thiên hạ khỏi lời khen – chê.

Japan, 18h05′, 14/9/2022

 

CHIỀU BUỒN

Ta lặng thầm an ủi nỗi buồn riêng
Bao thương đau làm cõi lòng băng giá
Hạnh phúc mong manh dòng đời nghiệt ngã
Vấn vương hoài sao chưa thể phôi phai
Đắng cay này ta biết tỏ cùng ai?
Viết trang thơ hồn bâng khuâng khắc khoải
Quỳ gối xuống, ôm lòng nghe đau nhói
Ngẩn mặt lên, dòng lệ ứa tuôn trào
Ôi… đầu óc quay cuồng và chao đảo
Khép bờ mi, trút bỏ mọi ưu phiền
Miệng mỉm cười, tẩy sạch bước truân chuyên
Cho cuộc sống tương lai thành tươi sáng.

Japan, 16/6/2022

 

TÌNH THÂM TRI KỶ

Đứng thế nghiêng nghiêng mắt liếc xa
Trên trời, dưới đất, giữa có ta
Nhón chân muốn đá tung một phát
Nhưng nghĩ lại thôi sợ mất đà

Chiều tà ngả bóng khuất hàng dương
Dừng bước cùng nhau đứng bên đường
Không gian yên tĩnh hồn thanh thản
Thoải mái trong lòng lúc tha phương.

Bá cổ, choàng vai, bao bè bạn
Vui mừng thấm thía tận tâm can
Mấy mùa biền biệt nay gặp lại
Khác lạ chao ôi… thấy ngỡ ngàng

Viễn xứ bây giờ mình giặp nhau
Tình ta dẫu trước vẫn như sau
Đàn chim vỗ cánh tung tám hướng
Ôm chặt cùng nhau khoái thế này.

Japan, 13 giờ 08 phút, 22/5/2022

 

HỒI ỨC TUỔI THƠ

Ta cũng có một thời hồi con nít
Và một thời thơ ấu đã trôi qua
Giờ nhớ lại thấy thèm thuồng chi lạ
Ẩn trong lòng khi đang sống tha phương.

Đã lâu rồi sao cứ mãi vấn vương
Thời con gái lớn lên cùng trang lứa
Hình ảnh đó ngày nay không còn nữa
Như tan trường đùa giỡn tốp năm, ba.

Và tranh nhau bắt bươm bướm, hái hoa
Khi nắng quái chiều hôm, trên đường vắng
Niềm vui thú trong lòng phơi phới trắng
Hồn nhiên thêm nhớ mãi đến bây giờ.

Bao ngậm ngùi dệt lại mấy dòng thơ
Chiều viễn xứ mơ về nơi cố quốc
Đây tất cả những gì trong ký ức
Là hành trang mang nặng khắp đường trần.

Japan, 09/5/2022

 

CHUYỆN TÌNH ĐÔI ĐỨA

Đã mấy năm rồi mình nhớ mãi
Nhớ hoài, nhớ miết, nhớ chưa phai
Còn trong cảm giác buổi ban đầu
Hương vị tình yêu thời vụng dại.

Ai hỡi! bây giờ có nhớ không?
Xa nhau cách biệt mấy mùa đông
Người đi, kẻ ở buồn khôn xiết
Khép kín hồn riêng cứ chất chồng.

Phố vắng chìm trong cảnh đìu hiu
Hàng cây trơ trụi thấm nắng chiều
Chim ơi! Đừng hót thêm gì nữa
Chạm thấu lòng ta đã quá nhiều.

Bút mực làm sao tả hết đây
Chuyện tình đôi đứa phải chia tay
Bởi do cuộc sống thường ngang trái
Còn lại trong ta những tháng ngày.

Japan, 20/4/2022

Đặng Thị Nữ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: