16/05/23 – 01:05
VẪN LÀ TA…
Vẫn là ta mà sao nay khác lắm…!
Buồn vương mang bao nỗi khổ u hoài
Giọt lệ mặn trào dâng niềm thương cảm
Ta dấu mình ôm chút nỗi buâng khuâng
Đời vẫn thế xuống lên, rồi qua lại
Buồn rồi vui cũng xong hết một ngày
Mà bao nỗi khó khăn chưa giải quyết
Nên đêm dài thao thức đếm từng canh
Ai cũng sẽ đi về trong thanh thản
Nhịp thời gian chậm chậm sẽ sang nhanh
Đời thay đổi theo mùa đưa cuối nẻo
Ta vô tình một khoảng trống lặng thinh
Xin năm tháng không còn mang đau khổ
Âm vang tình như nắng nhạt mùa xuân
Rồi ta sẽ ngồi chờ đêm dạ nguyệt
Ôm nỗi buồn ta hóa đá lặng thinh…
Vẫn là ta của mùa xưa không đổi
Nhưng nét sầu còn vời vợi tim ta
Xin chút nắng về hong khô dòng lệ
Cho ta cười quên những tháng năm qua.
16/5/2023
Lưu Giang
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang