Nhớ mẹ – Thơ Nguyễn Thùy

17/05/23 – 08:05

Tác giả Nguyễn Thùy

 

NHỚ MẸ!
(Bài thơ viết hộ)

       Mẹ đâu còn nhớ tên mình
Quên luôn cả tháng ngày sinh năm nào
      Đôi mắt sáng tựa ánh sao
Giờ đây mờ đục trông nào… rõ con

      Dãi dầu thân xác héo mòn
Tóc mẹ bạc trắng lưng thon đã còng
      Nuôi con quang gánh ruổi rong
Sắn khoai hạt mít qua đông… sang hè

      Bão bùng sương gió chở che
Học hành đỗ đạt ra nghề thành danh
      Đàn con khôn lớn trưởng thành
Tuổi già ập đến thanh xuân… mẹ tàn

      Một đời vất vả gian nan
Thân cò lặn lội qua ngàn nỗi đau
      Lẫn rồi mẹ có nhớ đâu
Vậy mà con hỏi gật đầu… về quê

      Phận đàn bà khổ trăm bề
Gói buồn cam chịu chẳng hề kêu than
      Xuôi tay nhắm mắt an nhàn
Ngày đưa tiễn mẹ chứa chan… lệ sầu

      Giờ này người ở nơi đâu
Con thầm khấn nguyện mong cầu… mẹ vui!

                                                                                          Đêm Sài Gòn

Nguyễn Thùy

Ảnh minh họa mẹ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: