21/06/23 – 08:06
HOA CAU
Hoa cau thơm ngát xóm làng
Hoa thơm quyến rũ nhẹ nhàng thấm lâu
Vấn vương quất quýt giàn trầu
Trầu têm cánh phượng mở đầu giao duyên
Mẹ chàng đi kén dâu hiền
Hái buồng cau đẹp ngoài hiên mang vào
Làng trên xóm dưới xôn xao
Xem mặt cô gái nhà nào về đây
Tóc nàng óng ả như mây
Mắt huyền lấp lánh má hây hây hồng
Da nàng trắng muốt như bông
Nàng đi sông núi cũng trông theo nàng
Nàng cười duyên dáng nhẹ nhàng
Chàng nhìn ngây ngất bàng hoàng mê say…
Tình duyên thắm mãi từ đây
Hai nhà gắn kết dựng xây vững bền!
Đàn con cũng đẹp như tiên
Đời đời hạnh phúc bình yên tuyệt vời!
Nàng hiền nên được ông trời
Ban phúc ban lộc mọi người yêu thương!
HOA SỮA
Tháng Mười thu đã dịu dàng hơn
Hoa sữa nở bung mọi nẻo đường
Anh nắm tay em cùng dạo bước
Hoa sữa ngọt ngào tỏa muôn phương
Thu cố ấp ủ hương hoa sữa
Cùng ta khao khát ngắm phố phường
Mùa thu Hà Nội không quên được!
Hoa rơi đánh dấu khắp mặt đường
Như muốn gửi lại nỗi vấn vương
Hoa sữa thôi rơi xin trả lại
Cái rét đầu đông lạnh hơi sương
Gió bấc âm thầm kéo anh lại
Trao em hơi ấm mãi yêu thương
Cùng mùa đông về say tình ái
Men ủ cho tình tỏa ngát hương!
CÚC HỌA MI TRỞ VỀ RỒI!
Họa mi đua nở trắng khắp nơi
Đón mùa đông đến thật vui tươi
Không còn tăm tối mây bao phủ
Tâm hồn ủ rũ chốn xa xôi
Cúc họa mi ơi! Họa mi ơi
Cánh hoa mỏng mảnh và trong trắng
Cuốn hút mọi người sống vui tươi
Anh đã xa em từ năm ngoái
Năm nay em lại trở về rồi!
Em về tỏa sáng cả bầu trời
Em tựa nàng tiên đẹp nhất đời
Anh muốn nâng niu ôm thật chặt
Đôi môi nũng nịu nhoẻn miệng cười!
MÙA HOA CẢI
Nhớ mùa hoa cải năm nào
Tay em anh nắm đưa vào giấc mơ
Vườn cải vàng óng như tơ
Huy hoàng màu nắng giấc mơ nồng nàn
Hạnh phúc đôi lứa ngập tràn
Thế rồi tình lại dở dang bất ngờ!
Bao năm em vẫn đợi chờ
Tên anh ghi khắc đến giờ chưa phai…
Mỗi mùa hoa cải trải dài
Trong hoa thấp thoáng bóng hai chúng mình
Nụ hôn bối rối tỏ tình
Như tia nắng ấm lung linh suốt đời…!
HƯƠNG BƯỞI QUYẾN RŨ
Hoa bưởi quyến rũ tỏa thơm hương
Trắng trong ngan ngát mọi nẻo đường
Môi em như ướp hương hoa bưởi
Xao xuyến hồn ta mãi vấn vương!
Mỗi mùa hoa bưởi bung cánh nở
Ta lại trở về với giấc mơ
Nụ hôn ngọt ngào hương hoa bưởi
Nũng nịu môi em rướn đợi chờ…!
HOA LOA KÈN THÁNG TƯ
(Phỏng theo truyền thuyết)
Hoa loa kèn lại về bên anh đó!
Hoa xinh tươi chờ đợi ngỏ lời yêu
Một mối tình chung thủy biết bao nhiêu
Nàng ca hát suốt sớm chiều năm tháng
Dẫn đường chàng tìm đến tận nơi
Mãi tới khi đã kiệt sức tàn hơi…
Nàng hóa thành bông hoa trắng tinh khôi
Hương ngạt ngào lan tỏa cả bầu trời
Anh ơi… anh ơi hãy đến đây!
Một rừng hoa đang dơ tay vẫy gọi
Anh đâu rồi?
Đi lạc lối phương nao?
Trái tim em dành trao anh nguyên vẹn
Chẳng hề quên lời hò hẹn thiết tha!
Dẫu anh còn ở tận tít nơi xa
Hãy tìm ngay hoa tháng Tư trong trắng
Chính là em đang mong ngóng anh về
Thỏa tình yêu bao khao khát đam mê…
HOA LỘC VỪNG
Hoa lộc vừng từng dải buông lơi
Hồ Gươm rực đỏ một góc trời
Cánh hoa rụng bồng bềnh trên mặt nước
Mặt đường thảm đỏ đóa hoa rơi!
Đã đến Hồ Gươm chẳng muốn rời
Cảnh đẹp hôm nay thật hiếm hoi
Em ngồi ghế đá chờ anh tới
Sóng nước lung linh đẹp tuyệt vời!
Hãy đến bên em ngay anh ơi!
Đừng để mắt em ngóng chơi vơi
Trong lòng rạo rực như lửa đốt
Một mình một bóng lẻ loi ngồi
Lúc nào em cũng muốn có đôi
Muốn ngả vai anh mà nghỉ ngơi
Muốn được anh truyền thêm hơi ấm
Muốn nghe tim đập nhịp từng hồi…
Vừa nhìn thấy em anh mỉm cười
Má em thắm ửng dấy niềm vui
Siết chặt tay nhau ngồi lặng lẽ
Chim trong đắm đuối một góc trời!
HOA NGỌC LAN
Tôi trót say mê hoa ngọc lan
Bông hoa trong trắng đẹp dịu dàng
Tỏa hương ngan ngát thơm man mát
Lâng lâng bay bổng thật nhẹ nhàng!
Nơi nào có cây hoa ngọc lan
Hương hoa lan tỏa khắp không gian
Ai đã thoảng nghe hương trong gió
Bỗng thấy nơi đây thật cao sang!
HOA TÍM BẰNG LĂNG
Kén tằm nhả tơ óng ánh
Mùa hè thả nắng vàng ươm
Bằng lăng nở tím phố phường
Tím sân trường tím từng trang vở
Nhuộn tím mộng mơ ánh mắt long lanh
Tạm biệt hè còn gặp lại không anh?
Bốn mắt chạm nhau dùng dằng tia chớp
Tiếng sét ái tình bất chợt trào dâng
Tung cánh cùng bay vào chân trời mới
Giấu nhẹm trong tim chẳng nói lên lời
Ngày mai mãi mãi xa rồi…
Đến khi gặp lại sẽ vui hay buồn?
Lấp lánh tình tựa giọt sương
Đọng cành hoa tím nhớ thương âm thầm…
PHƯỢNG ĐANG VẪY GỌI
Vạt nắng tháng Năm tràn về vàng óng
Cánh phượng đỏ au gom ánh mặt trời
Đến mùa hoa phượng lòng buồn rười rượi
Nhớ thầy nhớ bạn xa đã lâu rồi
Nhớ mái trường xưa cùng học cùng chơi…
Nhớ buổi tan trường bạn đứng đợi tôi
Nhớ khi chia tay nhìn nhau chấp chới
Những điều muốn nói… chẳng thốt ra lời!
Hãy hẹn gặp nhau các bạn yêu ơi!
Phượng đang vẫy gọi rực đỏ bầu trời!
Như ngọn lửa tình hừng hực chơi vơi…
Dang hai tay hứng đừng để phượng rơi!
Đến khi xa rồi bùi ngùi nuối tiếc…
Muốn chào vĩnh biệt chẳng nỡ buông lời!
Vũ Thanh Mai
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang