24/11/21 – 10:11
Nhẹ cánh thiên di
Đã bao chiều lặng ngắm giấc mơ yêu
Như thiêu thân em lao vào miền nhớ
Miền của những khát khao nào tan vỡ
Trăn trở lòng lóng ngóng khép niềm đau
Kể từ ngày mình cất bước xa nhau
Màu hạnh phúc với em thôi hồng nữa
Từng hạt mưa lưa thưa rơi rớt vội
Em tội mình tội chút tình éo le
Đã bao chiều em thầm kể anh nghe
Từng niềm vui từng nỗi buồn san sẻ
Rồi ấp ôm bờ vai rung nhè nhẹ
Nghe nghẹn ngào vào cả giấc chiêm bao
Ngước nhìn trời em muốn hỏi vì sao
Biết bao điều làm tim em đau nhói
Mây buồn buồn cúi nhìn em khẽ nói
“Với cuộc đời cứ nhẹ cánh Thiên Di… “
Gió mùa
Trời hôm nay gió mùa về lạnh lắm
Ở nơi nào nhớ giữ ấm nghe anh
Đi ra đường đừng mặc áo phong phanh
Lạnh tấm thân làm sao cho khỏi ốm.
Em chẳng được gần bên người hôm sớm
Đơm chiếc khăn phủ kín cổ người thương
Chẳng được cùng người giãi nắng phơi sương
Thương lắm chứ mà biết làm sao được.
Chỉ biết rằng nếu có một điều ước
Ước cho người mãi mãi được bình an
Bao gian nan hay khốn khó vô vàn
Ngàn lần mong người vững lòng phía trước.
Dẫu thế thôi chỉ là một điều ước
Em nơi này sau trước vẫn thầm mong
Vẫn một lòng tin rằng người nơi ấy
Xua mây đen kéo nắng ấm tràn về.
Thiên Việt
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang