Nhớ ơn mẹ hiền – Thơ Lục Bình

20/05/23 – 02:05

Tác giả Lục Bình

 

NHỚ ƠN MẸ HIỀN…!

Con lớn lên trong vòng tay của mẹ
Nghe mẹ ru, khi còn bé tuổi thơ
Mẹ chăm con từ thuở ấy đến giờ
Đêm thao thức, ru con khờ ngon giấc.
  
Mẹ bươn chải những ngày mưa, gió bấc
Mua bán tảo tần, vất vả lo toan
Đôi vai gầy, trông dáng mẹ héo hon
Bởi lo cho con, ăn học nên người
  
Dẫu khó khăn, mẹ vẫn nở nụ cười
Khi thấy các con nên người hiếu thảo
Biết vâng lời, mẹ cha răn dạy bảo
Sống làm người phải hiếu đạo nghĩa trung.

Khi đi xa, con nhớ mẹ vô cùng
Hiểu đời mẹ vì chúng con vất vả
Bởi lập nghiệp, con phải sống xa nhà
Nhớ mẹ già, thèm mắm cà, rau luộc,…
 
Hình ảnh mẹ với quê nhà thân thuộc
Đã theo con xuyên suốt quãng đường đời
Con trưởng thành thương nhớ mẹ, lệ rơi!
Thầm báo hiếu suốt đời tôn kính mẹ…!

Lục Bình

Nguồn ảnh internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: