23/05/23 – 07:05
ƠN NGHĨA SINH THÀNH
Cha là ngọn núi Thái Sơn
Bươn mình vững chãi chẳng sờn bão giông
Tháng ngày canh cánh bên lòng
Che đàn con dại ở trong cuộc đời
Mẹ nào khác mặt biển khơi
Bao la như ánh dương ngời sáng soi
Thân cò mưa nắng để rồi
Gót mòn chân mỏi cho tôi có ngày
Vững vàng trên bước tương lai
Làm sao quên được ơn dạy mẹ cha
Một lòng chỉ khắc nguyện là
Hiếu tròn đạo vẹn khi ta trưởng thành
Đáp đền công đã dưỡng sanh
Tấm lòng cha mẹ đã dành cho con
Dù cho non cạn đá mòn
Thề luôn tạc dạ sắc son giữ gìn.
Nguyễn Hương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang