24/05/23 – 09:05
CÔ TÔI
Tôi gọi bằng cô, chỉ vì cô là em ruột bố.
Nhưng cô là người không thể rời xa.
Là ruột già, là bạn, yêu thương… như thể mẹ cha.
Cô là người chia sẻ mọi buồn vui suốt từ trẻ tới già.
Lúc cần nhất, cô là người xuất hiện.
Như cô tiên an ủi vỗ về tôi…
Là niềm tin trong mọi lúc mọi nơi.
Chân quý lắm, cảm ơn người cô ruột!!!
Cháu yêu cô! Không lời nào nói được…
Cả tấm lòng, cả khối óc cứ thần ra…
Cảm ơn cô đã thay mẹ, thay cha,
Chăm sóc cháu lúc phong ba bão táp…
Nếu có thể cháu với cô là mãi thế!
Một kiếp sau cháu đổi vế để đền cô…!
Quảng Nam, 05/5/2023
Thanh Ngô
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang