28/06/23 – 01:06
BÌNH YÊN TRÀN VỀ
Đường bay chim cũng có riêng
Cây vươn có hướng thẳng, nghiêng lên trời
Con người hành xử ở đời
Chớ nên phán xét nặng lời với ai
Nhẹ lòng cuộc sống hằng ngày
Khi ta chấp nhận bi hài,… xung quanh
Chớ bằng mọi giá tranh giành
Bình yên cuộc sống sẽ nhanh tràn về!
LẠ, QUEN…
Chiều buồn ra phố dạo chơi
Gặp người xa lạ, nhớ người từng quen!
Phố phường tối đã lên đèn
Gặp người ta đã từng quen lạ lùng!
Thời gian trôi mãi không ngừng
Lạ – quen, quen – lạ vô thường tôi ơi!
Quên đi một thuở qua rồi…
Lạ – quen, quen – lạ chuyện đời riêng ai?
Ca khúc “Đôi bờ nên duyên” đã được nhạc sĩ Nguyễn Ngọc Hiện phổ nhạc và phát sóng trên Đài Truyền Hình tỉnh Cà Mau quê hương tôi trong chương trình nghệ thuật chào đón giao thừa năm Nhâm Dần 2022.
ĐÔI BỜ NÊN DUYÊN
Cách nhau chỉ một con sông
Bên vuông, bên ruộng ngóng trông hằng ngày
Bên vuông tôm, cá, cua, hàu…
Bên đồng ruộng lúa, hoa màu, rau xanh…
Hai đứa tìm cớ sang sông
Cho qua, cho lại cá, tôm, hoa màu…
Thẹn thùng ánh mắt gặp nhau
“Tình trong như đã mặt ngoài còn e”
Em là thôn nữ chân quê
Anh là trai tráng say mê nuôi trồng…
Trai chưa vợ, gái chưa chồng
Cần cù lao động, chờ mong cuối mùa
Bên vuông đầy ắp tôm, cua…
Bên đồng ruộng lúa… cuối mùa bội thu
Con sông đã có nhịp cầu
Bên vuông, bên ruộng gần nhau đôi bờ
Ra giêng hạnh phúc như mơ
Mẹ cha đã chọn ngày giờ nên duyên…
Trai cần cù, gái ngoan hiền
Nhà nông tiêu biểu, láng giềng mến thương!
THÁNG GIÊNG
Tháng Giêng bao nỗi niềm riêng
Mỗi người mỗi cảnh – gạo, tiền, áo, cơm
Năm qua đây đó chập chờn…
Mong sao sáng khắp giang sơn từ rày!
Tháng Giêng khởi động năm dài
Chăm lo sức khỏe hằng ngày ưu tiên
Xóa tan ký ức ưu phiền…
Lạc quan công việc chung, riêng hài hòa!
Mùa xuân rực rỡ muôn hoa
Đầu năm cố gắng lấy đà tháng Giêng
Tháng Giêng bao nỗi niềm riêng…
Chắt chiu ngày tháng thần tiên cuộc đời!
“Tháng Giêng là tháng ăn chơi”
Câu ca dao cổ ít người còn vương
Chưa qua “mùng” đã khai trương…
Bắt tay vào việc ngày thường xôn xao!
Ngày cuối năm 2022 dịch Covid – 19 còn tràn lan…
BÀI THƠ VIẾT VỘI
Ta muốn viết bài thơ mừng năm mới
Trong đêm nay là thời khắc giao thừa
Nhưng ta vội lót dạ buổi cơm trưa
Khoác áo chiến binh lao vào tâm dịch…
Tối ta về nhà nghe người thấm mệt
Gần Tết rồi mà dịch mãi lây lan
Những câu thơ bao suy nghĩ miên man
Nên vần điệu,… chẳng nhịp nhàng hứng khởi!
Vài câu thơ xin chân thành mến gởi
Đến người thân, bè bạn ở khắp nơi
Vui đón xuân nhưng phòng dịch chẳng lơi
Thực hiện tốt… thông điệp y khuyến cáo!
Sáng mai này là bình minh năm mới
Chúc mọi người mạnh khỏe với bình an…
Năm Nhâm Dần cuộc sống chẳng dễ dàng
Cùng cố gắng… vượt thêm bao thử thách!
CHO ĐI LÀ CÒN MÃI
Thương em hơn cả thương ta
Vì yêu tha thiết đóa hoa chung tình
Thương người hơn cả thương mình
Vì yêu áo trắng hồi sinh cho người!
Cho đi lòng thấy vui tươi
Chỉ mong nhận lại nụ cười lạc quan
Cho đi lòng bỗng nhẹ nhàng
Chỉ mong nhận được bình an cuộc đời!
Thời gian ngắn ngủi đời người
Lá rơi về cội, người rời thế gian
Chỉ còn lưu mãi dương trần
Yêu thương người đã ân cần cho đi!
CẢM XÚC THÁNG MƯỜI MỘT
Tháng Mười một đã đến rồi
Thu đi, đông tới bồi hồi trong ta
Bây giờ mình chẳng còn xa
Đêm đông tình mộng bướm hoa đong đầy!
Cho em sưởi nắng ta đây
Vẫn còn tích trữ hạ đầy chói chang
Mùa đông lạnh giá tỏa lan…
Tình ta ấm mãi, nồng nàn cho nhau!
Tình yêu chung thủy tím màu
Thu, đông, xuân, hạ mùa nào cũng yêu
Tiết trời thay đổi ít, nhiều…
Đôi ta chỉ một tình yêu trăng tròn!
MƯA ĐỜI
Mưa cho xanh lúa ruộng đồng
Mưa cho khắp chốn cây trồng tốt tươi
Mưa cho rừng thẳm vui cười
Mưa cho mát đất, mát trời thế gian!
Mưa cho khói, bụi tiêu tan
Mưa cho trôi chảy lòng tham con người
Mưa cho sạch sẽ cuộc đời
Mưa cho ích kỷ con người trôi mau!
Xin mưa đừng nhỏ giọt sầu
Làm cho nhân thế buồn rầu khôn nguôi
Xin mưa vừa đủ sinh sôi…
Mưa nhiều lụt lội cuốn trôi mùa màng…!
Xin mưa chớ kéo thời gian
Để muôn vạn vật nhuộm vàng nắng lên
Bốn mùa luân chuyển thay phiên
Nắng hòa mưa thuận, thiên nhiên giúp người!
LÁ THAY MÀU LÁ
Thu xưa lòng chạnh quạnh hiu
Lá thay màu lá, người yêu thay lòng!
Nỗi buồn dài đến mùa đông
Tới xuân, sang hạ vẫn không hết sầu
Thu sau đến lá thay màu
Ta thay chiều gió cho sầu cuốn đi!
Thu hai mươi tuổi tình si
Còn lại chút gì thu lẻ sáu mươi?
GIỮ LẠI NƠI EM…
Giữ lại nơi em nét dịu hiền
Mắt nai, mũi thẳng, nụ cười duyên
Phất phơ tà áo chiều tan học…
Suối tóc dài lưng, nón che nghiêng
Giữ lại nơi em dáng thướt tha
Sáng, trưa hai buổi đi ngang nhà
Em trước, ta sau chân nhẹ bước
Không xa nhau lắm cớ sao xa!
Giữ lại nơi em tuổi học trò
Thương thầm, trộm nhớ viết nên thơ
Luýnh quýnh trao em bài lục bát
Em nhận thơ ta vẻ hững hờ…
Giữ lại nơi em tuổi mộng mơ
Tình đầu chớm nở biết đợi chờ
Tương tư màu trắng hoa bùn nước…
Em đã xa rồi, ta ngẩn ngơ!
Giữ lại nơi em đến bao giờ
Gom bao nỗi nhớ viết thành thơ
Nén vào ký ức theo năm tháng
Buồn, vui hồi tưởng để mà mơ…
TRI ÂN THẦY CÔ GIÁO
Tri ân thầy cô giáo
Đưa học trò qua sông
Đến bến bờ kiến thức
Khoa học và nhân văn…
Tri ân thầy cô giáo
Suốt đời dạy học sinh
Học Văn sau học Lễ…
Lớn lên giúp nước mình
Tri ân thầy cô giáo
Dạy ta biết làm người
Chuyên môn và đạo đức…
Xây đất nước đẹp tươi!
Tri ân thầy cô giáo
Là cha, mẹ thứ hai
Dạy “con ngoan, trò giỏi”…
Ghi ơn mãi không phai!
Nước Việt Nam phát triển
Giáo dục phải đi đầu
Gia đình và xã hội…
Cùng quan tâm thật sâu!
Nguyễn Nhất Thống
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang