01/06/23 – 07:06

NHỚ U!
Bốn mươi năm rồi ngày u đi xa
Con vẫn nhớ làm sao mà quên được
Con thầm ước nghìn lần con thầm ước
U vẫn còn đây trên cõi đời này
Con mãi thương u mình hạc thân gầy
U đau đớn trong những ngày tháng cuối
Cơn bạo bệnh kéo u đi rong ruổi
Con bên u những ngày cuối đau buồn
Nhớ năm tháng u còn khỏe con luôn
Về thắm u, u thương, con vẫn biết
U thương con phải xa nhà biền biệt
Hết chiến tranh còn quyết liệt học hành
U động viên con gắng học thành danh
Vượt gian khó mới trưởng thành vươn tới
Vợ con ở nhà khó khăn vời vợi
U đã thương thương cả nhà con
Bà thương hai cháu còn nhỏ lon ton
Chẳng được ăn no áo quần không đẹp
Bà còn bảo bà thích ở với cháu
Ở với nhà con u rất thích mà
U không chê nhà con nghèo bé nhỏ
Con thầm mong làm nhà lớn đón u
Con bảo u con làm nhà như thế
U đã mừng, tin con rể thực lòng
Cuối tháng Năm (4 Âm lịch) con đang thi chưa xong
Con dẫn u về trong lòng đã biết
Một ngày gần u đi, buồn da diết
Lòng con đau không dám nói điều gì
Rồi đến ngày u thực sự ra đi
Con vội về trên chuyến tàu đêm ấy
Con gắng về nhanh cho u nhìn thấy
Rồi cầm tay u truyền hơi ấm cho người
Linh tính bảo con u đã đi rồi
U chờ mãi đã đến giờ vĩnh biệt
Cầm cây bút ngồi trên tầu con viết
Bài thơ đau quặn từng chữ từng câu
Sau bốn mươi năm u đi đã lâu
Con vẫn nhớ lòng con luôn thổn thức
Con đón thầy u vào con thờ phụng
Con mong thầy u ở mãi bên con!
Thảo Điền, 31/5/2023
Vũ Ngọc Chiến

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân