28/06/23 – 10:06
Tác giả Lê Văn Dung
DỆT HỒN XUÂN
Tuổi về già mượn bút mực ngâm nga
Góp con chữ mặn mà ươm thi phú
Gởi thương nhớ cho người hằng ấp ủ
Vẽ bóng hình trú ngụ mãi vần thơ
Tuổi Sáu mươi nhiều khi cũng dại khờ
Hồn mê mải ngẩn ngơ vườn hoa mộng
Từng nhịp đập loang tràn trăm mạch sống
Sợ một ngày ai sổng khỏi vòng tay
Tuổi Sáu mươi nếm đủ gió sương dày
Nhưng nào bỏ niềm mê say thuở bé
Quay trở lại một thời còn son trẻ
Mượn vần thơ tô vẽ cảnh cuộc đời
Tuổi về già tựa chiếc lá thu rơi
Còn đâu nữa rạng ngời mầm xuân biếc
Vui thi phú rộn ràng như dạ tiệc
Nhả câu từ liêng liếc thẹn nhìn ai
Tuổi Sáu mươi sướng khổ chặng đường dài
Danh và nghiệp tương lai đều ngưng cả
Mượn thi phú khơi lòng ta rộn rã
Nhặt đông sầu vớt hạ dệt thành xuân.
03/6/2023
GHÉT LẮM RỒI
Ghét lắm rồi nàng có biết hay không
Làm tim nhỏ bềnh bồng do nhung nhớ
Nên mạch sống toàn nơi như vụn vỡ
Phải hay chăng đã vướng nợ kiếp nào
Ghét lắm rồi nên lòng cứ xuyến xao
Lưu luyến mãi buổi hôm nào ân ái
Ôi ánh mắt mơ màng trong ngây dại
Môi mỉm cười tựa nắng trải ban mai
Để ngày đêm mơ tưởng dáng trang đài
Được ghé lại ôm bờ vai bé bỏng
Và khe khẽ chạm vành môi chín mọng
Thân quyện hòa đánh võng chốn thần tiên
Phải làm sao quên giọng nói dịu hiền
Có những lúc đảo điên vì hờn dỗi
Lần bực tức sả buông lời trách vội
Khiến lòng ta hoài bối rối ngỡ ngàng
Ghét thật rồi dù cách trở đò ngang
Con tim nhỏ mãi rộn ràng thao thức
Dáng đào liễu in hằn sâu lồng ngực
Nhớ mùi hương thơm phức buổi vai kề.
01/6/2023
HƯƠNG TÌNH THÁNG NĂM
Xòe tay vớt trọn cả trăng rằm
Để dệt ân tình giữa tháng Năm
Đẹp ý chờ duyên cần mẫn hỏi
Rầu tim nhớ bạn ủ ê nằm
Khơi dòng nghĩa thẳm xa mù mịt
Ngẫm cảnh đêm dài lạnh tối tăm
Ướp vạn lời thương lồng trải ngõ
Trời xinh rõ phận kết tơ tằm
29/5/2023
LỜI TỰ TÌNH 3
Anh chỉ là trai ngư phủ em ơi
Cùng thuyền nhỏ cả cuộc đời xuôi ngược
Cơm mỗi bữa hòa chan cùng sóng nước
Giấc ngủ dài chẳng được mấy khi say
Da sạm đen nắng gió phủ mỗi ngày
Đời khổ lụy đôi bàn tay không nghỉ
Thuở thơ ấu sớm rời xa mộng mị
Tuổi Mười lăm đã lỡ chí anh hào
Giúp gia đình vơi bớt cảnh lao đao
Đạp bão tố vững tay sào biển cả
Vui hớn hở đi lùng đàn tôm cá
Hát nghêu ngao lơi lả với sóng trào
Từng đêm về lưng ngã ngắm trời sao
Nghe tiếng hát dạt dào vùng đại hải
Và những lúc luyến vương ngày thơ dại
Thương mẹ cha nếm trải nỗi âu sầu
Đã qua rồi bao cực khổ bể dâu
Giờ thong thả mái đầu sương phủ trắng
Gom con chữ một thời thầy cô tặng
Viết vần thơ sâu lắng để thay lời
Thả tâm hồn tuổi muộn được rong chơi
Và để lại cho đời dòng thi phú
Những thương nhớ cho người hằng ấp ủ
Lời tự tình trai ngư phủ em ơi.
29/5/2023
KHẢM BÚT
GỌT CHỮ BAO NGÀY THÊU HẸN ƯỚC
MÀI CÂU NHỮNG BUỔI DỆT MONG CHỜ
GỌT cây bút đẹp khảm từng giờ
CHỮ viết đôi vần khởi áng thơ
BAO đắng cay chiều nao rũ rượi
NGÀY kia khắc khoải cảnh lu mờ
THÊU ngời nốt bổng ghim lòng giữ
HẸN sáng gam trầm ngỏ ý mơ
ƯỚC nghĩa duyên nồng tươi khắp nẻo
MÀI CÂU NHỮNG BUỔI DỆT MONG CHỜ.
29/5/2022
Lê Văn Dung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang