06/06/23 – 03:06
THƯƠNG NHỚ NGHỀ XƯA
Nghề xưa làng biển mình đây
Giờ còn đâu nữa đã mai một rồi
Quê ta thường gọi lái mười
Chỉ khai thác lộng, đông người tham gia
Hừng đông vừa hé ngoài xa
Là ngư dân đã phải ra biển rồi
Kéo neo, dựng cột thợ ngồi
Trên cao nhìn xuống đoán ngời cá tôm
Xưa không có máy, chỉ buồm
Những khi lặng gió chèo thuyền bở hơi
Nghề này đánh bắt tép moi,
Cá cơm, cá rọc, cá bôi, cá thiều…
Ngày xưa tôm cá thật nhiều
Trưa dong thuyền chạy, đến chiều đầy khoang
Cá tôm phơi khắp xóm làng
Bà con phấn khởi rộn ràng niềm vui
Những trưa gánh lưới ra phơi
Chân trần cát bỏng giữa trời nắng nung
Nghề xưa ai đó đã từng
Giờ này cũng đã thành ông, cố rồi.
Trần Văn Mậu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang