07/06/23 – 07:06
BIỂN MÙA TRĂNG
Đứng trước biển em thấy lòng cô lẻ
Nhớ về anh lặng lẽ tiếng yêu đầu
Anh ở đâu, giờ anh ở nơi đâu
Để cho sóng cứ bạc đầu thương nhớ
Biển cũng cô đơn, giận hờn vô cớ
Hay thuyền ai đã bỏ lỡ mùa trăng
Chỉ còn em bên biển với chị Hằng
Anh có biết trăng đêm nay quạnh quẽ
Em yêu anh tình yêu đầu xuân trẻ
Như sóng yêu vỗ mạnh mẽ thân tầu
Thuyền xa bờ theo dòng nước nông sâu
Có còn nhớ mối tình đầu bến đợi
Anh xa rồi, lòng em buồn vời vợi
Bao mùa trăng em ngóng đợi anh về
Biển giận hờn nên ngày kéo lê thê
Câu thơ cũ bỗng vụng về, nông nổi
Đứng trước biển nghe mặn mòi gió thổi
Nhớ về anh bổi hổi nụ hôn đầu
Anh ở đâu, giờ anh ở nơi đâu
Em lặng lẽ nhìn hải âu về tổ
Mong một ngày thuyền anh về bến đỗ
Để cùng em ngắm hoa nở mùa trăng
Thỏa nỗi khát khao, trĩu nặng trong lòng
Hoàng hôn xuống, trăng trong mình ngắm biển
Và anh nhé, nơi xa, trăng hiển hiện
Có hình em, có biển, có chị Hằng
Tình yêu đầu tha thiết gửi mùa trăng
Em lặng lẽ nhìn hoàng hôn dần xuống.
Lê Văn Từ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang