Chùm thơ tình Tùng Nguyễn

23/06/23 – 05:06

 

Chân dung nhà thơ Tùng Nguyễn

 

XUÂN TRONG MẮT EM

 

Xuân về thổn thức lòng anh

Mang theo sợi nắng, nảy mầm chồi xanh

Chim ca ríu rít trên cành

Sắc xuân rạng rỡ, ấm bên hiên nhà.

 

Xuân về chiếm ngự hồn ta

Xua tan nỗi nhớ, xa xuân mỗi ngày

Hỡi nàng xuân thắm có hay

Hằng đêm anh vẫn, tình này chờ mong.

 

Cô em áo đỏ môi hồng

Sao em hờ hững, cho lòng ai thương

Em đi tỏa nắng con đường

Em về lối ấy, hoa nhường ngọc khen.

 

Xuân về trong ánh mắt em

Lung linh giọt nắng, bên thềm nhẹ bay

Nồng nàn điệu nhạc mê say

Miên man với những, tháng ngày cùng xuân!

 

MÙA HÈ NHỚ

 

Hạ về rộn nhũng tiếng ve

Ngân vang tấu nhạc báo mùa hè thương

Phượng hồng thắm đỏ sân trường

Bằng lăng tím biếc đường về hai thôn.

 

Hạ về sao thấy buồn hơn

Mùa chia tay đến càng thêm nhớ người

Bằng lăng tím cả khuôn trời

Mà sao lòng cứ bùi ngùi xuyến xao.

 

Nhớ về những buổi giải lao

Tung tăng tay nắm theo bao ngọt ngào

Xa thì đá mắt lông nheo

Gần thì thủ thỉ phượng ơi xem bài.

 

Nhớ sao suối tóc hoa cài

Áo dài tím cả hồn ai mỗi ngày

Nay người xưa đã xa rồi

Nhìn cành phượng thắm chơi với một mình.

 

Phượng ơi hãy cứ đẹp xinh

Lung linh trong nắng chúng mình chờ nhau

Hẹn người đến mùa hè sau

Cùng nhau tô điểm sắc màu phượng yêu!

 

 

NỖI NIỀM THÁNG SÁU

 

Tháng sáu về cánh phượng lả tả rơi

Hàng ghế đá phủ đầy màu hoa thắm

Sân trường nay bỗng trở nên vắng lặng

Tiếng ve thưa thôi inh ỏi dỗi hờn.

 

Tháng sáu về lòng trống trải cô đơn

Không gặp em mỗi ngày càng thêm nhớ

Con đường xưa ngày nào hoa vẫn nở

Nay lặng im nhìn cánh phượng rơi đầy.

 

Ngôi trường buồn đứng trông những hàng cây

Dòng lưu bút còn chưa đầy trang vở

Bao kỷ niệm đan chặt vào nỗi nhớ

Chờ thu sang ta nối tiếp vần thơ.

 

Tháng sáu về ta gửi lại nhớ thương

Nơi góc nhỏ sân trường bao kỷ niệm

Chút dại khờ in trên màu mực tím

Để tuổi hồng ký ức mãi trong tim.

 

QUÊ HƯƠNG VÀ NỖI NHỚ

 

Quê hương đẹp mãi trong tôi

Với bao ký ức về nơi sinh thành

Căn nhà ngói phủ rêu xanh

Ngày ngày đánh thức, bước chân ta về.

 

Mộc mạc khung cảnh hồn quê

Hanh hao vạt nắng con đê đầu làng

Chiều hè gió thổi miên man

Ngoài sân hóng mát góc vườn bờ ao.

 

Hàng dừa gió hát lao xao

Dang tay vẫy gọi đón chào lòng ta

Đàn gà nháo nhác vào ra

Nhặt từng hạt thóc vàng rơi ngày mùa.

 

Trẻ thơ nô nức vui đùa

Dưới dàn bông trái đong đưa trước nhà

Liêu xiêu bóng dáng cha già

Chăm tùng hàng dậu, vườn xa ngõ gần.

 

Nhộn nhịp tô vẽ bức tranh

Dạt dào hình ảnh quê hương thanh bình

Cỏ cây hoa lá hồi sinh

Như tình ta trọn về nơi sinh thành.

 

Thời gian thấm thoát thật nhanh

Tuổi thơ gìn giữ bức tranh cuộc đời

Dù đi khắp chốn muôn nơi

Quê hương vẫn mãi đầy vơi nghĩa tình!

 

BIỂN GỌI

 

Anh nghe biển hát rì rào

Thì thầm biển gọi, ngọt ngào lời thương

Ở nơi xa cách dặm trường

Thương về xứ biển cùng em hẹn hò.

 

Từng nhịp sóng lượn nhấp nhô

Hôn lên bờ cát má em mịn màng

Đông tàn xuân mãn hè sang

Mang theo con nắng sưởi lòng biển khơi

 

Hải âu tung cánh lưng trời

Vọng ngân khúc nhạc trùng khơi ru hồn

Rừng thông gió hát bên đồi

Du dương hoà quện dệt ngàn lời thơ

 

Mộng còn dang dở ước mơ

Chờ người trao gửi những lời yêu thương

Xuân qua hạ đến dẫn đường

Em về biển gọi, ấm thêm cuộc tình!

NG NGUYỄN

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: