Jimmy Trần: Chùm thơ tình 001

26/06/23 – 06:06

 

 

Thi nhân Jimmy Trần

 

THẢ MỘNG ĐÊM VỀ

 

Đêm về

hồn thả bay đâu

Chiều sâu kí ức

từ đâu vọng về!

 

Lê thê

tình nhớ… vai kề

Hôn mê tìm ấm

hạ về trăng neo!

 

Dòng sông

cành Liễu Dương… đèo

Như hình với bóng

trăng treo đỉnh đầu!

 

Dìm sâu

hơi thở… nhịp cầu

Có thuyền hoa… động

lá tình du miên!

 

Tóc tiên

ngả dáng dung hình

Tình ca diễm mộng

ru tình… ngủ say!

 

EM ĐẸP NHƯ TRĂNG

 

Ôm sâu

hoài niệm

muôn đời,

Liễu dương

năm ấy mặn lời thủy chung!

 

Mỗi lần

gặp gở

ngại ngùng,

Ngập ngừng

con gái tay run mắt tình!

 

Tóc nghiêng

che ánh

trăng tình 

Duyên thề

nghiêng ngã đắm tình hương say!

 

Em xinh

đẹp tựa

Phượng mai,

Môi đào

hồng thắm nghiêng vai… gió lùa!

 

Đêm về

trăng thắm

nô đùa

Mắt xanh

tròn mọng thêu thùa tuổi xuân.!

  

NẮNG CUỐI HÈ!

 

Cuối hè

nắng ướm

còn hanh

Bức tranh vàng lụa

mây xanh đứng cành!

 

Lá đành

uốn chạnh

lòng đau

Cho mau giờ khắc

nắng chao đốt người!

 

Tiếng cười

tắt lịm

trần gian

Dọc ngang vắng gió

cưu mang… cánh diều!

 

Đìu hiu

đợi rán

ngả chiều

Mang về con gió

vạn điều ước mong!

 

Bờ sông

cạn nước

đục không

Biển ngông nóng chảy

đại dương vô tình!

 

Nghiêng hình

uốn bút

thả mình

Cuốn theo mây gió

sóng tình… muôn niên!

 

Lời thơ

nửa tỉnh

nửa điên

Như duyên tiền định

luyến thơ… với đời!

 

 

GIÓ HÈ

 

Gió hè

nghiêng nắng dốc triền

An nhiên thư thái

tâm hồn bay cao!

 

Gió đưa

cánh lá xôn xao

Một màu mây biếc

biển sao nồng nàn!

 

Sương đan

sợi mỏng tầm đan

Miên man Đông Hải

xua tan nỗi lòng!

 

Biển Đông

thân ái xuôi dòng

Một dòng thơ ngắn

ngập lòng nhớ thương!

 

Niềm thương

nỗi nhớ miên thường

Nửa đường biển cả

thâm đường nước đen!

 

Sóng chen

lên sóng bạc chèn

Một phen vẫy gọi

ánh đèn ma vương!

 

Bốn phương

tám hướng lạc loài

Ngóng hoài khép mắt

bến bờ xa xăm!

 

Thì thầm

ước vọng khuất tầm

Nhìn xa xăm quá

thầm thì bỏ quên!

 

Khung trời

đại mộng buồn tênh

Biển say sóng vỗ

lên đênh… mắt trần!

 

NHẠN CHIỀU

 

Nhạn chiều

cánh đỗ

buồn hiu

Gió yêu mây nhớ

gót chìu ai đây!?

 

Thái Bình

Dương bóng

xế chiều

Tay dìu năm ấy

cát nhiều tung bay!

 

Gió lay

biển sóng

bạc đầu

Ván cầu nghiệt ngã

rụng sầu cuốn trôi!

 

Thế người

vội bước…

đi thôi

Nồng ôi ngọt thắm

bờ môi đắng lòng!

 

Kỷ niệm

đành trả

theo dòng

Mưa giông bão tố

đại dương sóng tràn!

 

Tình ơi

nay đã

muộn màng

Thơ đàn năm cũ

mộng tan… bãi sầu!

 

Sà đâu

lá đắng

lòng sâu

Nhớ thương còn đấy

một câu… giã từ!

VŨ XUÂN THƯỞNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: