01/07/23 – 05:07
HẠ ƠI
Hạ ơi thức dậy đi nào
Chúng mình cùng tắm mưa rào dưới trăng
Nhặt hương trong sắc chị Hằng
Gieo lòng ngọn lửa dương đăng cháy lòng.
Cùng màu đỏ thắm phượng hồng
Tô duyên đôi má hương đòng lúa non
Thả lên hai cánh môi son
In vào đáy mắt đen tròn em yêu.
Vi vu ngọn gió hè chiều
Nâng niu ve vuốt cánh diều quê bay
Bổng trầm tiếng sáo vờn mây
Du dương tiếng nhạc êm say dưới trời.
Những chùm sợi nắng hạ rơi
Vắt ngang hàng phượng rực ngời sắc hoa
Cành cao chim thả tiếng ca
Líu lo điệu nhạc vỡ òa mênh mang.
Hương sen tỏa ngát dịu dàng
Mùi thơm đất quyện màu vàng nắng tinh
Tiếng ve gởi những tâm tình
Nhớ từng hạt nắng quê mình hạ ơi!
TRƯA HÈ TRÊN SÔNG
Nắng đổ hè trưa xuống bến sông
Vẳng đâu tiếng hát mát dịu lòng
Thấp thoáng bóng hồng trên bến vắng
Lẩn trong hương lúa quyện gió đồng
Một buổi trưa hè tắm trên sông
Nước thả mênh mông sóng bềnh bồng
Em gái má hồng bên sông ấy
Hỏi ra mới biết vẫn phòng không
Nay buổi trưa hè về tắm sông
Vẳng nghe tiếng hát tái tê lòng
Cô gái má hồng hôm xưa ấy
Đã bước lên đò em qua sông.
MÙA HẠ NGÀY XƯA
Chiều cuối hè lòng chợt thấy bâng khuâng
Nhìn cánh nắng nhạt hồng rơi đầu ngõ
Vương trong gió tiếng lá rơi theo gió
Chợt giật mình lối nhỏ vắng bàn chân.
Con phố xưa cây lặng đứng tần ngần
Hàng phượng vắng tiếng ve ngân chan chứa
Thuở học trò trắng trong bao lời hứa
Qua hết rồi đâu nữa tuổi thơ ngây.
Thu chớm về lay lất tiếng heo may
Se sắt nhớ những ngày xưa thân ái
Bàn tay nắm tay ai hồn ngây dại
Mùi nồng nàn hương con gái còn vương.
Nhớ con đường bờ cỏ đẫm hơi sương
Cùng nhau bước khi đến trường buổi sáng
Vẫn còn nét chữ thầy cô trên bảng
Lũ học trò nghe lời giảng say sưa.
Nay không còn trời trưa nắng đón đưa
Cũng chẳng có những cơn mưa mùa hạ
Mọi thứ giờ đã trở thành xa lạ
Nhưng mãi còn mùa hạ của ngày xưa.
HUẾ CỦA TÔI
Tôi về thăm Huế thương yêu
Mùi hương cúc ngát một chiều thu sang
Đứng bên dòng nước Hương Giang
Núi Ngự Binh đẹp dịu dàng trong mây
Nghe câu hò Huế đắm say
Của ai đang thả điệu bay bổng trầm
Bài thơ chiếc nón ai cầm
Tà áo dài trắng thanh tâm dịu hiền
Sông Hương ôm bóng Tràng Tiền
Đôi bờ dương cảnh trần tiên hữu tình
Sân trường Đồng Khánh nắng tinh
Dáng em cô gái nữ sinh ngọt ngào
Huế ơi có tự thuở nào
Cố đô cổ kính đi vào thơ ca
Cầu Tràng Tiền chợ Đông Ba
Ngọn đồi Vọng Cảnh quê nhà mến thương
Núi Bạch Mã ẩn trong sương
Biển Thuận An Bãi Cảnh Dương Hàm Rồng
Tam Giang đẹp dưới chiều hồng
Biển Lăng Cô vịnh xanh trong nắng trời
Huế em Huế của tôi ơi
Cho tôi xin được suốt đời yêu em.
THU HÀ NỘI
Hà Nội vàng nắng chiều thu
Lá rơi điệp khúc điêu ru phố phường
Hồ Tây mặt nước tỏa hương
Trấn Quốc Tự cổ soi gương dưới trời.
Ba Đình đường nắng nhẹ rơi
Thăng Long thành cảm xúc tôi dâng trào
Hà Nội ơi mãi tự hào
Văn Miếu – Quốc Tử ghi vào sử Nam
Âm thanh lan tỏa không gian
Nhà thờ Cửa Bắc* chuông mênh mang chiều
Chùa Hòe Nhai**nhịp mõ đều
Hồn thu êm thả nhẹ chiều Thăng Long
Chân mải bước trước mênh mông
Tắm mùi nước mát sông Hồng ngàn xưa
Ngác ngơ nhìn gió đong đưa
Thơm mùi hương cúc thu vừa chín cây.
Hà Nội ơi mãi còn đây
Cổ xưa nét cổ xưa nay mãi còn
Thời gian trôi chẳng bào mòn
Thu Hà Nội nắng vàng non êm đềm.
*Nằm ở Phan đình Phùng
**Nằm phố Hàng Than
Chu Long
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang