04/07/23 – 09:07
NẮNG THANH CHƯƠNG
(Cảm xúc khi về thăm đồng nghiệp, bằng hữu của ba – con Nguyễn Hồng Báu và đồng nghiệp)
Vẫn màu xứ Nghệ nắng xanh
Chắt ra từ những ngọt lành Thanh Chương.
Lam Giang gọi nắng làm gương
Núi ngồi trầm mặc né đường xe đi.
Gieo cây ghép tán xanh rì
Ta mở cửa gió sấy mê tình người.
Ô hay, cũng những nụ cười
Nghe như hạt mẩy vàng mười sân quê.
Nắm tay, chằn chặt vụng về
Ứa giọt lệ tủi ta nghe mặn lòng.
Đồng môn líu ríu bao đồng,
Trộn với nắng kéo chặt vòng tay ôm.
Cái thời khoai sắn thảo thơm
Nhịn nhường đồng nghiệp mà đơm cho đầy…
Hôm qua, nay, với mai này
Tình xanh như núi, nghĩa đầy Lam Giang…
BAY VỀ MIỀN NHỚ…
Mượn lọng gió chiều lang bạt đồng khô
Du đẩy guồng chân ta bay về miền nhớ.
Hồn phơi nắng vừa thơm lật từng trang giòn nỏ
Thêm nhẹ cánh bay ta sải giữa trời chiều.
Vay nợ khóm mây vàng muôn muốt sắc yêu
Tỉa tót gọt thùa làm bó hoa chàng hạ.
Chú chiền chiện hát bài ca thật lạ
Có cùng ta thêm bạn nhỏ đồng hành…
Nhấn thêm đi, có gió đẩy càng nhanh
Ta tung tẩy nụ cười để hồn căng lồng lộng.
Chặng đường mới, bó hoa mây hào phóng
Miền nhớ nào, có đợi, mở vòng tay.
Ta bay bay với tất cả chiều nay
Lùi lũi phía sau những nẻo đường xực nức
Hương lúa còn vương, hạt mẩy rơi vẫn thức
Gọi miền nào thương nhớ để ta bay…
TÌM EM GIỮA THÁNG TƯ
Em ở đâu giữa tháng Tư
Ời ời diết da anh gọi.
Chỉ nắng lênh loang vòi vọi
Lơ phơ mấy sợi gió chiều.
Nơi nào là dáng lụa điều
Thấy đâu, chỉ hương vườn cũ
Ổi, bòng nhớ em chín rũ
Vón lừ dính bết môi thơm…
Tóc mây lờ lững chiều ôm
Gửi xanh lúa mùa con gái
Vi vu mục đồng đầu bãi
Cánh diều neo miết tuổi thơ.
Hay là em trốn trong mơ
Đêm qua trăng non vừa bóc…
Gối mềm bỗng đâu ngà ngọc…
Rèm thưa, tay gió đụng vào…
Tháng Tư em ở nơi nào
Gửi theo cánh chim nỗi nhớ
Tháng Tư, ghi vào sổ nợ
Nụ hôn phơi bỏng đã già…
CHIỀU SÔNG LAM
Ta nghe chiều sông Lam
Chảy về miền cảm xúc,
Nhặt khoan từ ký ức
Con sóng nào nhớ em…
Ta nghe chiều thật êm
Nắng xuân chờ gió hạ
Thuyền ai tay chèo ngả
Nẫng từng giọt hươm hươm…
Gió từ đâu mà thơm
Thành Vinh hay Hồng Lĩnh
Dùng dằng lời tròn trĩnh
Dặm thương người bỏ quên…
Ta lắng khúc tình duyên
Trai gái mình xứ Nghệ
Để dòng xanh xanh thế
Miên miết tự bao đời…
Chiều sông Lam chơi vơi
Ơ kìa, buồm trắng muốt
Chở về đâu nuồn nuột
Tình xiên trong đôi bờ…
Nguyễn Hồng Báu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang