Nguyễn Sương: Chùm thơ tình 001

05/07/23 – 04:07

Tác giả Nguyễn Sương

 

EM CHỈ LÀ GIỌT SƯƠNG MỎNG MANH

Em chỉ là giọt sương nơi mờ xa
Nhỏ bé trong veo bên đời phẳng lặng
Cô đơn lạnh lẽo bên đời cay đắng
Vẫn lung linh mỉm cười đón mặt trời

Đời mỏng manh nên gắng gượng anh ơi
Nửa chừng xuân em mang đầy tiếc nuối
Đừng hỏi tuổi em cho lòng thêm tủi
Giữa dòng đời em bận chẳng ngừng rơi!

Em chỉ là giọt sương thu lẻ loi
Người hờ hững nghĩ em đầy buốt giá
Người trân trọng nâng niu em tất cả
Sợ nắng về hạt ngọc sẽ vỡ tan!

Chạm đến tận cùng, em chẳng dám than
Chỉ lặng lẽ thấm vào nơi cằn cỗi
Làm tươi lại những tâm hồn đá sỏi
Mong ngày mai mầm non sống tràn trề!

Em chỉ là một cô gái thôn quê
Đã thương ai cho hết tình sâu đậm
Anh có thấy giọt sương đầy nồng ấm
Nét hồng tươi lấp lánh dưới nắng mai?

Có lúc nào thấy sương rớt bên vai
Phảng phất như nhung ôm niềm thương nhớ
Là lúc em trái tim em nặng nợ
Nhớ về anh, người cũ đã từng thương!

 

NỬA ĐỜI SAU

Nửa đời sau, chỉ mình em
Nhặt gom tim vỡ tô mềm môi son
Lệ cạn rồi khối tình con
Chảy qua miền nhớ nửa hồn thương đau

Nửa đời sau, chẳng thấy nhau
Chỉ còn ảo ảnh nhạt màu khói sương
Người đi xa khuất dặm trường
Trăng tàn ủ rũ trong sương nhạt nhòa
 
Nửa đời sau, những xót xa
Náu nương trần thế cho qua tháng ngày!
Nửa đời sau, kệ đúng – sai
Trăm năm thế sự an bày sử xanh

Nửa đời sau, chẳng có anh
Tập quên không nhớ, chôn nhành hoa xưa
Nửa đời sau, chẳng hơn thua
Ai thương nhiều ít dối lừa nhân gian

Tiền – tình – tài – sắc cũng tan
Trăm năm ngoảnh lại thế gian bụi mờ!

 

THÁNG SÁU TRỜI MƯA

Em đã đi thật rồi sao tháng Năm?
Bỏ lại trái tim rực cháy trên cành
Màu hoa rực rỡ sao buồn đến thế
Nép vào trang lưu bút của ngày xanh

Cơn mưa đầu mùa đã bớt khô hanh
Thấm xuống đất khô cằn đầy sỏi đá
Hàng cây bên đường tròn xoe mắt lá
Thay màu áo xanh, bỏ lớp bụi đường

Em đi rồi để lại nỗi nhớ thương
Màu mắt ai đỏ hoe như phượng thắm
Lặng yên nhìn nhau dìu dịu nồng ấm
Giấu nỗi buồn vào phiến lá xanh xao

Em đi rồi, từ đây mình mất nhau
Chút tình vụng dại cất vào nỗi nhớ
Tháng sáu trời mưa, con tim nặng nợ…
Tìm lại bóng em… mờ nhạt khói sương!

Nguyễn Sương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: